Vừa mới sáng, Lục Tử Anh còn đang từ trên tầng đi xuống, cô còn tưởng mình nhìn thấy ảo giác, hoa mắt... Nhưng không, từng hình ảnh, âm thanh đều vô cùng chân thật.
Trình Chí Viễn không biết đã vào trong nhà từ khi nào, còn tận tay chuẩn bị cả một bữa sáng dinh dưỡng cho cô.
-"Anh sao còn đến đây?"
Cô bình thản hỏi.
Vừa nhìn thấy Lục Tử Anh, hắn nhanh chóng đi đến định dìu cô xuống tầng thì cô đã rút nhanh tay về.
Bây giờ hắn mới thấy, phụ nữ thật sự quá vất vả, là những người kiên cường nhất. Bởi vì có thể chấp nhận đánh đổi những thay đổi của cơ thể, mệt nhọc ôm một chiếc bụng to đùng đang dần trưởng thành theo từng ngày, di chuyển khó khăn... Lục Tử Anh đã bắt đầu ra dáng một người mẹ.
Thấy vậy, hắn cũng tránh sang một bên, không cản đường cô.
Lục Tử Anh đi đến bàn ăn, còn chưa kịp rót nước thì Trình Chí Viễn đã nhanh hơn cô một bước.
Hắn chu đáo rót cho cô một cốc nước, không quên cho cô đáp án.
-"Anh suy nghĩ kỹ rồi, anh sẽ đến ở cùng em."
-"Tôi không đồng ý. Trình Chí Viễn, anh lại muốn dở trò gì nữa đây?"
Lục Tử Anh nhanh chóng trả lời.
Cô rất muốn biết đã có thứ gì tác động vào khiến hắn đột nhiên thay đổi 180°, đổi ý đến sống cùng cô. Nhưng cho dù là chuyện gì đi nữa, cô vẫn sẽ không đồng ý.
-"Anh thì giở trò gì được nữa. Đứa trẻ trong bụng em đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828145/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.