Ta chưa từng nghe chuyện Chung Niệm tới nhà Thi Cảnh Hòa ăn Tết.
Ok fine, ta không hỏi, Thi Cảnh Hòa cũng chưa nói, thành ra bây giờ nghe Bùi Khả Nhiên hỏi vậy, ta đã đứng hình vài giây.
Thi Cảnh Hòa không có lảng tránh vấn đề này, nàng gật đầu: "Ừ, sẽ đến, đại khái 6 giờ đến."
Bùi Khả Nhiên ngó ta rồi lại hỏi Thi Cảnh Hòa: "Ngươi không lo lắng Chi Chi sẽ ghen sao?"
Ta nhấp môi cười, đoạt trước nói: "Sẽ không, em không phải người keo kiệt vậy đâu."
Bùi Khả Nhiên: "Chậc."
Cô ấy vẫy vẫy tay, "Chị bận việc chút, hai đứa tự nấu ăn đi."
Các nàng vẫn chưa ăn trưa, tối nay còn phải tách riêng ai về nhà nấy, nên Thi Cảnh Hòa mới tính buổi trưa đến chỗ Bùi Khả Nhiên cùng nhau ăn một bữa. Ngày thường công việc bận rộn nên nàng cũng rất ít nấu ăn, hôm nay nhưng thật ra là một cơ hội tốt.
Tuy nhiên, nó có thể không còn "tốt" nữa.
Ta không ăn giấm là giả, rõ ràng trong lòng ta chua lòm, ta cảm giác cả người đã thành chanh tinh.
Thi Cảnh Hòa hình như không có nhận thấy được, vào nhà ăn nàng liền đeo tạp dề, tính toán đi phòng bếp nhặt rau bắt đầu nấu cơm.
Trước khi xuống bếp, nàng còn dịu dàng nói: "Chi Chi, em ngồi bên ngoài chơi chút ha, không cần đi vào giúp chị."
Ta ngồi trên sô pha, nhìn nàng biến mất trong tầm mắt, cả người ỉu xìu ngả nghiêng qua một bên.
Hai mắt đăm đăm nhìn vách tường phía trước, trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy hụt hẫng.
Tiếng vòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475091/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.