Lễ Giáng Sinh thật mau kết thúc, Weibo Thi Cảnh Hòa không có động tĩnh gì, nàng lần đầu tiên không chúc fans Giáng Sinh vui vẻ.
Dưới bài đăng cùng La Mịch Mịch, có rất nhiều fans quan tâm hỏi nàng có phải xảy ra chuyện gì rồi không, bọn họ vẫn luôn đều đặn để lại comment chào buổi sáng và chúc ngủ ngon.
Ta không có tham gia bình luận, nhưng ta có gửi tin nhắn.
Hôm nay chính là kỷ niệm một tháng yêu nhau, buổi sáng thức dậy, ta liền nhắn cho nàng: 【 morning, một tháng vui vẻ. 】
Tuy rằng hôm nay......cũng không vui vẻ, một tháng qua chúng ta chỉ ở bên nhau 13 ngày, thời gian còn lại đều là như bây giờ.
Ngoài Weibo, ta cũng có nhắn bên WeChat, mỗi ngày đều nhắn, chờ mong không biết khi nào nàng hồi phục ta.
Nhưng cái gì cũng không có, hôm nay cũng không ngoại lệ, ta đã hết biết trong lòng là cảm giác gì rồi.
Sau khi ăn sáng, Tạ Oánh đeo túi xách ra cửa. Cô ấy mặc một chiếc áo lông vũ thật dày lại còn choàng khăn cổ, chỉ để lộ gương mặt, nhìn tròn vo mập mập.
Ta ỉu xìu cười cười: "Bọc kín mít vậy."
"Hôm nay quá lạnh, dự báo thời tiết nói chỉ có 3 độ, ta mà không mặc nhiều lớp khả năng bị gió rét thổi ngu người." Tạ Oánh vừa mang giày vừa đáp.
"Chi Chi, buổi tối ta trở về."
"Ừa tối gặp." Ta gật đầu.
Toàn bộ thế giới lại chỉ còn một mình ta, ngồi trên sô pha nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thẳng đến đôi mắt chua xót mới chớp chớp.
Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475081/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.