Thi Cảnh Hòa nói bị cảm khó chịu, bởi vì nàng thường xuyên bị cảm, lượng công việc quá nhiều sẽ cảm, không đắp kỹ chăn cũng sẽ cảm.
Ta mắc mưa cũng bị cảm, người phát sốt, đầu choáng váng, nước mũi chảy, cổ họng đau, toàn bộ đều tìm tới ta.
Nhưng Thi Cảnh Hòa không biết, nàng tạm thời cũng sẽ không xuất hiện ở trước mắt ta.
Nghĩ đến đây, hốc mắt ta lại dần dần ươn ướt, ta nhắm mắt, trong đầu không ngừng hồi ức câu nói mang theo âm mũi kia của Thi Cảnh Hòa, "Gặp em sau."
Ta đoán nàng không chỉ nhìn thấy tin nóng trên Weibo, có lẽ nàng biết được càng nhiều hơn thế.
Nàng không phải người như vậy, bình thường có hiểu lầm gì đó linh tinh, nàng đều sẽ tới tìm ta.
Ví dụ như lúc nàng cho rằng ta thất tình muốn ăn kẹo, ví dụ như lúc Tiểu Tự nhắn Weibo nói về tình huống của ta, nàng đều là trực tiếp tới ngay cửa nhà.
Có lẽ lần này trình độ "phạm tội" của ta đã vượt qua nàng tưởng tượng, cho nên mới thành ra thế này.
Đã năm ngày trôi qua từ sự kiện Weibo, ta chỉ là người bình thường, nhiệt độ làm sao bằng được minh tinh, bởi vậy dân mạng cũng ăn dưa chán rồi.
Năm ngày này, trừ bỏ ban đầu bởi vì cảm mạo không thể động đậy, ba ngày còn lại mỗi ngày ta đều đi "Buôn bán tình yêu" cùng chung cư tìm Thi Cảnh Hòa, nhưng không gặp được người.
Rõ ràng là thời gian làm việc, Thi Cảnh Hòa lại cho chính mình nghỉ phép.
Hồ sơ giấy tờ nàng không động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475079/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.