Ta không có tiếp thêm đơn hàng mới kể từ sau nhiệm vụ với Trịnh Kỳ Kỳ. Tất nhiên ta không tính việc chụp hình quảng bá kẹo cho Thi Cảnh Hoà là một nhiệm vụ. Gần đây thỉnh thoảng cũng có khách hàng nhắn tin hoặc gọi điện hỏi ta có thời gian không. Thời gian thì có, chẳng qua ta rất tuỳ hứng, ta sẽ không nhận nếu tâm tình không tốt, mắc công ảnh hưởng xấu đến hiệu quả công việc kéo theo cả danh tiếng của ta.
Nhưng hôm nay tâm trạng ta không tệ, có lẽ bởi vì sau mấy ngày đầy mây xám xịt rốt cuộc thời tiết cũng nắng tốt, ánh mặt trời sẽ chiếu rọi thân thể cùng tâm hồn mốc meo, xua đi những cảm xúc tiêu cực của ta.
Mấy ngày nay ta quá mức lười biếng, cả chuyện theo đuổi Thi Cảnh Hoà mà ta cũng không vội, nửa năm còn gì, lúc này mới có bao lâu đâu.
Ban đầu, vốn dĩ ta nghĩ phải mất kha khá thời gian tận dụng mọi cách mới có thể nói chuyện với Thi Cảnh Hoà, nào ngờ nó tự dưng xảy ra sớm dữ vậy.
Chuyện đến đột ngột cũng làm ta có một chút cáu kỉnh, nên cho dù thái độ của Thi Cảnh Hòa đối với ta có tốt cỡ nào, ta cũng không muốn nắm chặt thời cơ này để tiếp xúc nhiều hơn với nàng. Vẫn luôn có thời gian, nói cho cùng hiện giờ ta đã có số điện thoại và Wechat của nàng, ta không cần gấp.
So với ta, Tạ Oánh thật sự cần mẫn bận rộn hơn nhiều, mấy lúc cổ về đến nhà đều đã là nửa đêm, ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475012/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.