Về đến nhà, ta chỉ cảm thấy sức lực cạn kiệt, không phải bởi vì công việc mệt mỏi, thực tế thì nhiệm vụ tối nay cũng không có khó khăn gì đáng nói, trên cơ bản tương đương lái xe đi ra ngoài quán ngồi một lát rồi trở về, liền có thể nhẹ nhàng lấy tiền.
Nhưng ta chính là cảm thấy rất mệt, không có chút tinh thần nào.
Tạ Oánh đã xong nhiệm vụ bạn gái ba ngày, ta mở cửa nhà liền thấy cổ đang ở phòng khách ngồi xếp bằng chơi game.
Có câu nói như thế nào nhỉ? Cho dù người bình thường có ôn nhu đến đâu nhưng chơi game vẫn là có thời điểm bị chọc điên. Huống chi, Tạ Oánh ngày thường cũng không phải người ôn nhu.
"Trốn trốn trốn, ngươi trốn mẹ nó đâu rồi?".
"Đm, ngươi dám đánh lén ta!".
Cổ đang chơi Pubg, ngày nghỉ cổ chơi nó rất nhiều, có đôi khi ta ở phòng ngủ vẫn có thể nghe thấy tiếng cổ mắng chửi.
Ta không chơi, ta không có hứng thú, Tạ Oánh ban đầu còn định lôi kéo ta cùng chơi, nhưng ta cự tuyệt nhiều lần thế nên cổ cũng không thèm rù quến nữa.
Nghe động tĩnh, cổ ngẩng đầu ngó ta một cái rồi nhanh chóng thả mắt về màn hình, nói theo thói quen: "Đã trở lại à".
Ta gật gật đầu: "Uh".
Ta thuận tay cầm lấy một cái dây buộc tóc lên thành đuôi ngựa, mang dép lê đi vào nhà, kéo thân thể mỏi mệt ngã xuống sô pha.
Tây trang quá vừa người, hiện tại ở tư thế này liền bị bó chặt, ta lại ngồi dậy cởi nó ra, vừa cởi vừa nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475000/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.