Hưởng tuần trăng mật là không có khả năng, ít nhất tạm thời không được, bởi vì chúng ta có kế hoạch khác.
Đó chính là.....tổ chức hôn lễ.
Bản thân mặc váy cưới chụp ảnh cũng đủ làm ta cảm thấy vượt ngoài dự kiến, nhưng không nghĩ tới ta còn sẽ có một hồi hôn lễ.
Là hôn lễ của ta và người mình yêu thương, người mà ta yêu thương tên là Thi Cảnh Hòa.
Tựa như Thi Cảnh Hòa đã nói, ta không cần đi tiếc nuối trước kia, bởi vì tương lai ta có nàng.
Ta sẽ cùng nàng mỗi ngày đón ánh nắng tương lai tươi đẹp, sẽ cùng nàng trải qua mỗi một niềm vui và hạnh phúc, ta cũng sẽ nắm tay nàng thẳng đến tóc đen trở nên bạc dần, thẳng đến ngủ say không bao giờ tỉnh lại.
Hôn lễ định ở ngày 14 tháng 3, đây là ngày valentine trắng, tuy rơi vào thứ năm, nhưng bạn bè thân thích được mời đều tới đông đủ không thiếu vắng ai.
Người tới cũng không nhiều, bởi vì vốn dĩ chúng ta cũng không tính làm lễ cưới hoành tráng đồ sộ gì, chỉ muốn một bầu không khí gia đình ấm cúng.
Mục sư đọc lời thề, thời khắc chúng ta nói "Con nguyện ý", toàn trường đều vang lên tiếng vỗ tay.
Ta nhìn vào mắt Thi Cảnh Hòa, cầm lòng không được mà cùng nàng nhoẻn miệng cười.
Mấy ngày qua chuẩn bị hôn lễ thật sự rất bận rất mệt, nhưng để ngày hôm nay tốt đẹp thì từng ấy mệt mỏi chẳng là gì.
Ta và Thi Cảnh Hòa sau khi về tới nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/2333115/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.