Edit: onecolour
Tính khí của Hạ Tầm được bộ ngực sữa mềm mại bao lại, cảm giác cực kỳ sảng khoái, nhất là khi nhìn bầu ngực trắng như tuyết ấy kẹp côn th*t thô to màu đỏ tím của cậu càng đánh sâu vào thị giác hơn.
Hạ Tầm không nhịn được mà cọ cọ, vậy mà lại rất thú vị, cậu nắm lấy bầu ngực của Chung Sở Nam, cọ xát trong cái khe sâu ấy, Hạ Tầm còn rất ngạc nhiên mà nói: "Anh ơi, chỗ này thoải mái quá."
"Em... ưm... a tên nhóc đáng ghét này, buông tay ra... ưm... không cần..." Chung Sở Nam hoàn toàn choáng váng, thậm chí anh còn bắt đầu hoài nghi có phải Hạ Tầm đang giả ngốc hay không, nếu không tại sao cậu không được ai dạy mà vẫn biết điều này.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Hạ Tầm không giống như đang giả vờ, giống như cậu chỉ dựa vào bản năng mà thôi. Chung Sở Nam thực sự cảm thấy rất thẹn thùng, cơ thể anh vậy mà bắt đầu có cảm giác, tính khí dưới hạ thân anh cứng lên không ít, hoa huy*t nhịn không được mà co rút, trống rỗng không nhịn được.
Anh cảm thấy nếu cứ như vậy mình sẽ không nhịn được mà làm chuyện xấu, vội vàng giãy giụa cứu bộ ngực của mình ra. Hạ Tầm không đồng ý, lại bắt lấy bầu ngực của anh, Chung Sở Nam kêu khổ không ngừng, nói: "Đừng, Tiểu Tầm chờ một lát!"
Hạ Tầm bất động, cậu chăm chăm nhìn bộ ngực của anh.
Chung Sở Nam thầm nuốt nước miếng, cẩn thận lừa gạt: "Tiểu Tầm có muốn uống sữa không?"
Nghe được uống sữa, ánh mắt Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bao-mau-cho-be-ngoc-ai-ngo-lai-duoc-cuoi-vao-cua/247894/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.