Tô Điềm không giấu nối niềm vui trong lòng chút nào. Để không khiến Quý Sở Yến nhìn ra sự khác 'thường của cô, trước Giáng Sinh một tuần, cho dù Quý Sở Yến nhiều lần đến tìm cô, cô đều lấy lý do thân thể không khỏe mà giả vờ đáng thương, thoái thác rằng muốn nghỉ ngơi, lần nào cũng không để Quý Sở Yến có cơ hội ở lại trong nhà cô lâu. Bản thân Tô Điềm cũng rất khó chịu~ tật xấu dễ mềm lòng trước Quý Sở Yến e là không thay đổi được mất.
Khó khăn lắm mới chịu đựng được đến ngày Giáng Sinh, vừa hay lại là thứ bảy, Tô Điềm thoải mái mà ngủ nướng. Mười giờ rưỡi sáng, bầu trời bên ngoài cửa kính sát đất xám xịt, gió thổi rất mạnh, trên mặt. sông, những con thuyền thả neo bên bến cảng tĩnh lặng như ngủ đông, cây cầu bắc ngang sông như cầu vồng, xe cộ qua lại chầm chậm trong gió lớn. Tuy nhiên sự nhàn hạ của ngày đông cũng hiện lên tại đây, tất cả đều êm dịu giống như một vở kịch câm.
Trong lò nướng tại phòng bếp, bột bánh màu trắng được ngọn đèn lò ấm áp chiếu sáng đần dân trở nên vàng giòn, mùi bánh quy thoang thoảng tràn vào phòng khách. Bánh pudding Giáng sinh truyền thống cách làm rất phức tạp, đương nhiên Tô Điềm không biết cách làm. Nhưng mà bánh gừng chính là thức quà Giáng sinh đơn giản nhất, chỉ cần trộn bột trộn sẵn và bơ theo hướng dẫn để tạo thành khối bột, dùng khuôn ép từng cái một rồi cho vào lò nướng.
Không lâu sau, một tiếng “ting”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430958/chuong-102.html