Trong lòng Tô Điềm vô cùng chua xót.
Không phải cô không nghĩ tới việc trực tiếp nói cho Quý Sở Yến biết cô thích anh, nhưng cô không nhìn ra được thái độ của Quý Sở Yến. Nếu như cô nói ra, cô chỉ sợ anh lúc gần lúc xa, lúc lạnh lúc nóng.
Tô Điềm ngước mắt lên, nhìn anh thật sâu, trong mắt xen lẫn vẻ mờ mịt
Quý Sở Yến nhìn chằm chăm nét mặt của cô, không nhịn được mà cong cong khóe môi: "Sao mắt đỏ ngầu thế kia? Vẫn còn tức giận à?”
Tô Điềm cụp mắt xuống, không nói câu nào.
“Em không nói, anh coi như em không tức giận” Quý Sở Yến khẽ cười một tiếng, sau đó nằm tay kéo cô. tới gần mình, cúi đầu hôn lên bàn tay cô.
Tô Điềm liền giật mình, vừa định rút tay về thì lại bị anh giữ chặt lấy cổ tay. Quý Sở Yến hơi dùng sức một chút, cả người cô đều nhào vào lòng anh.
"Quý Sở Yến!"
Tô Điềm hét lên một tiếng, nhưng lại bị anh đè lên tường.
Cánh cửa đóng săm lại, ngăn cách lưỡng không khí lạnh ở bên ngoài.
Không khí trong căn hộ ấm áp và thoải mái, tràn ngập mùi hương cam quýt thoang thoảng mà Tô Điềm thích nhất.
Nhưng cô chỉ cảm thấy trong lòng bất an, xao động, không có thời gian để thưởng thức những thứ này.
Cô ngẩng đầu lên ~ gương mặt của Quý Sở Yến ở gần ngay trong gang tấc. Mặc dù hai người đã tiếp xúc thân mật với nhau nhiều lần như vậy, thế nhưng trái im cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430956/chuong-100.html