Quý Sở Yến ném cho cô một ánh nhìn đen tối, không di chuyển. Tô Điềm không thèm chấp một tên say rượu. Cô chỉ đơn giản tiến lên một bước, trực tiếp bắt đầu cởi áo khoác của anh.
"Em phục anh rồi đấy, bình thường cởi đồ không phải nhanh phết sao, bây giờ là làm sao..” Nói được một nửa, Tô Điềm im lặng luôn rồi. Hai Má ửng hồng bất thường, cô sợ Quý Sở Yến nhìn thấy, vội vàng vòng ra phía sau anh, nghiêng người hơi nhón chân, kéo cổ' áo khoác của anh xuống, lại kiên nhẫn kéo hai ống tay áo ra khỏi tay Quý Sở Yến. Quý Sở Yến yên yên lặng lặng, mặc cô an bài, từ đầu đến cuối không ho he một âm nào. Trong tâm Tô Điềm đột nhiên hiện lên hình ảnh phi tần cổ đại thay y phục cho hoàng đế. Hèn mọn quá rồi. Cô đột nhiên không muốn làm tiếp rồi, ném áo khoác lên sofa nói: 'Anh tự cởi đi” Nghe vậy, Quý Sở Yến quay đầu lại, nhìn cô. Lông mi dài rung rinh như cánh bướm, đôi mắt đen láy nhìn chăm chẵm Tô Điềm, đôi mắt đào hoa có chút rủ xuống, như mang ý cầu xin. Tô Điềm Điềm ngay tức khắc không khỏi mềm lòng. Cô khẽ thở dài, cuối cùng vẫn cúi người về phía trước, dùng ngón tay thon dài trắng nốn cởi mở từng cúc áo vest của anh, hai cái cúc đều nhanh chóng được cởi ra, so với lúc cởi áo khoác đơn giản hơn nhiều. Tô Điềm đem áo vest ném vào cùng một chỗ với áo khoác, vừa đưa tay định cởi cúc áo ghi-ê của Quý Sở Yến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430940/chuong-84.html