Thế là, cô cằn môi dưới, rất không có tiền đồ mà gật đầu:"...Cảm ơn anh”
Quý Sở Yến nghe thế thì nhướn mày, trực tiếp cầm lấy mắt cá chân của cô. Tô Điềm giật mình, muốn thu chân lại, nhưng Quý Sở Yến âm thầm dùng lực một chút, cô liền không thể động đậy.
'Tô Điềm kinh hoảng cực kỳ: “Anh muốn làm gï?"
“Thử giày cho em” Giọng điệu của Quý Sở Yến vô cùng bình thản, giống như nói một chuyện rất bình thường vậy.
Sau đó, anh lại mập mờ bổ sung thêm một câu "Anh không dám chắc là mình có sờ được... size giày của em không”
Tô Điềm lập tức đỏ bừng mặt mũi.
Sở cái gì!
Trong lòng cô lại âm thầm gần cho Quý Sở Yến một danh hiệu “Không biết xấu hổ”. Làm gì có người nào như anh chứ, lúc nào cũng tỏ vẻ nghiêm trang, nhưng lại luôn nói những chuyện liên quan đến ân ái.
Cô quên giấy giụa, Quý Sở Yến nhẹ nhàng rút chân cô ra khỏi dép đi trong nhà, xỏ vào giày cao gót.
Tuy nhiên, linh hồn của những đôi giày cao gót buộc dây nằm ở dây buộc, Tô Điềm đỏ mặt hỏi: "Anh biết thắt không?"
Quý Sở Yến liếc nhìn cô một cái, nhanh chóng trả lời: “Không biết.”
Anh lại ho nhẹ một tiếng: “Nhưng mà anh đã tìm trên mạng rồi”
'Tô Điềm tưởng tượng ra hình ảnh Quý Sở Yến ngồi gõ từng chữ “Làm thế nào để thắt dây giày cho đẹp”, lập tức cảm thấy buồn cười kinh khủng.
Anh không nói nhiều, ngón tay nhẹ nhàng quấn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430923/chuong-67.html