Sau khi đấu trí đấu dũng với Phương Tử Như xong, Tô Điềm trở về phòng, năm vật ra chiếc giường cỡ lớn. 
Toàn thân cô rã rời, tiểu huyệt sưng tấy lên. 
Không phải vô duyên vô cớ mà thế hệ đi trước luôn khuyên lớp trẻ phải tiết chế lại 
Tô Điềm trở mình, thở dài yếu ớt. 
Túi xách của cô bị ném sang một bên, cô vươn tay ra, lôi điện thoại từ trong túi ra ngoài 
Trên điện thoại hiện ra mười mấy cuộc gọi nhỡ từ "bà Phương”. 
Bởi vì cha Tô Nghị của cô bận đi làm kiếm tiền, thế nên chuyện dạy dỗ con gái được giao hết cho mẹ cô. Từ nhỏ Phương Tử Như đã quản Tô Điềm rất nghiêm, khó khăn lắm mới đồng ý cho cô ra nước ngoài bảy năm. Bây giờ cô về nước rồi, vẫn không thể. thoát khỏi ma trảo của Phương Tử Như. 
Tô Điềm bĩu môi, nhanh chóng xóa hết mười mấy cuộc gọi nhỡ này. 
Sau đó, cô lại mở phần tin nhắn ra, không ngoài dự liệu, có rất nhiều tin nhắn “hỏi thäm" từ bà Phương. 
Những tin nhản của mẹ cô phân chia theo thời gian, lúc đầu còn vô cùng yêu thương “Con ra ngoài có việc à?", sau đó là không nhịn được nữa “Nửa đêm rồi còn đi lung tung”, đến cuối cùng là những lời cảnh cáo: “Khôn hồn thì về nhà ngay cho mẹ!" 
Tô Điềm nâng trán, đọc mấy tin rồi định thoát ra 
Nhưng mà, một số điện thoại xa lạ đột nhiên lọt vào tầm mắt của cô. 
Bảo bối, nhớ uống thuốc. 
?? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3415709/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.