Sau đó không lâu thì hôn lễ của Tần Mặc Trúc và La Duật cũng đã được cử hành, cô dâu xinh đẹp, đoan trang trong bộ trang phục hỷ màu đỏ, trên đầu đội mũ phượng, trên tay cầm quạt hỷ, xung quanh đều toát lên vẻ cao sang quyền quý, mà chú rể cũng lịch thiệp với trang phục tân lang màu đỏ, nhìn cô dâu từ xa đã cười không khép được miệng.
Tám năm, anh đã yêu đơn phương cô tám năm, vốn dĩ còn tưởng rằng cả đời này sẽ không bao giờ chạm được vào tín ngưỡng của mình, nhưng không ngờ đến cuối cùng anh đã nhận được quả ngọt.
Hôn lễ thế kỷ lớn nhất Đế Đô cũng đủ để thấy La Duật hao tâm tổn sức thế nào để rước được nàng về dinh.
Trong suốt hôn lễ thì La Duật vẫn luôn dính lấy vợ của mình, không phải là anh sợ cô sẽ chạy trốn, mà anh sợ vợ anh sẽ bị mệt, vì chuẩn bị cho hôn lễ này mà sáng sớm đã bắt cô dậy để trang điểm, thân làm chồng đương nhiên là anh xót vợ rồi.
- Em có mệt không? Có cần nghỉ một chút không?
- Em không sao, anh đừng có cuống lên như vậy.
Hôn lễ vốn dĩ đang diễn ra rất bình thường, nhưng vì chú rể quá lo lắng mà gây ra không ít dở khóc dở cười, mãi cho tới khi đem được cô dâu vào động phòng thì mới bình tâm lại.
[…]
Hôn lễ kết thúc, La Duật và Tần Mặc Trúc đưa nhau đi du lịch, trong lúc họ đang ở bên ngoài ân ân ái ái thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bach-nguyet-quang-cua-nam-than/3487906/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.