Thật sự Tần Mặc Trúc nói không sai, cho dù bây giờ cô không đi làm, chỉ việc nằm dài ở nhà cũng có tiền tiêu vặt, nói La gia giàu có thứ hai thì Tần gia là tài phiệt thứ nhất, một tiểu công chúa được yêu sủng như cô thì đáng lý ra chẳng cần phải làm lụm vất vả mới phải.
Trước kia lý do Tần Mặc Trúc làm diễn viên là gì?
Còn không phải tại thích Tống Khinh Lan sao? Nhưng lúc đó hắn ta không biết trân trọng, chỉ biết lợi dụng tình cảm của con gái người ta để trèo cao, tới khi trèo lên được vị trí Ảnh đế liền lạnh nhạt với người ta.
Có lẽ Tống Khinh Lan là kẻ có tiêu chuẩn kép, chỉ có hắn mới được bỏ rơi người khác, còn người khác sẽ không được phép bỏ rơi hắn. Mà Tần Mặc Trúc sau khi “sáng mắt” đã ngay lập tức rời đi, ám ảnh về việc chinh phục và hiếu thắng nên Tống Khinh Lan mới năm lần bảy lượt theo đuổi cô.
Nhưng đáng tiếc, Tần Mặc Trúc thật sự yêu hắn đã sớm bị hắn gϊếŧ chết rồi. Còn cô, là Tần Mặc Trúc nhưng đã không còn yêu hắn nữa.
- Mặc Trúc, chuyện giải nghệ em đừng nên gấp gáp, em vẫn còn trẻ, vẫn còn…
- Dừng!
Lạnh nhạt nhìn Tống Khinh Lan, Tần Mặc Trúc lại nói:
- Tống Khinh Lan, việc tôi có diễn tiếp hay giải nghệ cũng không liên quan tới anh… Anh là cái thá gì chứ?
Nói xong Tần Mặc Trúc cũng mặc kệ hắn ta, thay vào đó cô phải chú tâm vào cái bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bach-nguyet-quang-cua-nam-than/3487903/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.