Đến khi Tần Mặc Trúc cầm được nửa miếng ngọc bội trên tay thì càng cảm thấy kì lạ hơn, rõ ràng mảnh ngọc bội kia của cô khi được cô cầm nắm là sẽ phát sáng, một ánh sáng rất kì lạ và vô cùng dễ chịu… Nhưng tại sao mảnh ngọc bội này lại không giống như thế?
Lẽ nào… Cô bị lừa rồi? Và đây là đồ giả?
Không không không, không thể là đồ giả được, theo như con mắt mà cô nhìn thì chắc chắn mảnh ngọc bội này là hàng thật giá thật, hơn nữa trên mảnh ngọc này còn có một ấn kí của Tần phủ, nếu như không phải người của Tần gia thì sẽ không biết đến nó.
Nếu vậy… Lẽ nào muốn mảnh ngọc bội phát sáng thì cần phải tìm được Tống Khinh Lan ở kiếp trước?
Mặc dù Tần Mặc Trúc nghĩ đến La Duật là kiếp sau của ý trung nhân, nhưng nếu như đột nhiên nghi ngờ người khác mà không có lý do, lại bảo người ta cầm mảnh ngọc bội của người chết… Nếu mà không phải thì chắc sẽ quê lắm luôn đó.
Đến đây thì Tần Mặc Trúc cũng lắc đầu, chắc là nó sẽ không phức tạp vậy đâu nhỉ? Bất quá chút nữa cô sẽ cầm cả hai mảnh ngọc bội… Biết đâu được sẽ tìm được cái gì đó có ích thì sao?
Đúng vậy, nên như thế!
La Duật ngồi ở bên cạnh quan sát biểu cảm của cô từ đầu đến cuối, không kiềm chế được mà nở một nụ cười. Cô mèo nhỏ nhà anh đúng là đáng yêu quá đi mà, phải làm sao đây? Anh thật sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bach-nguyet-quang-cua-nam-than/3487885/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.