Chỉ cần nhìn thấy Tần Mặc Trúc bị thương thì những lời nói sau đó của cô đều trở nên vô nghĩa.
Không chỉ vậy mà Bạc Tú còn nước mắt ngắn nước mắt dài cầm tay của cô, để cô ngồi xuống rồi lại nói:
- Đứa nhỏ này đúng là không thể để cha mẹ yên tâm được mà.
Tần Mặc Trúc khó hiểu, cùng lắm cũng chỉ là rách một chút da, mất một chút máu thôi, có cần phải làm quá lên như thế không nhỉ?
- Mẹ sao vậy? Sao lại khóc rồi...
- Đều tại mẹ... Nếu như mẹ dưỡng thai kĩ lưỡng một chút thì con cũng không phải sinh thiếu tháng như thế này.
Đến đây Bạc Tú cũng nói rằng Tần Mặc Trúc là thai sinh non, chỉ hơn bảy tháng là bà ấy đã sinh cô ra đời rồi, vì là thai nhi sinh non thiếu tháng nên từ nhỏ sức khỏe của cô đã rất yếu, nhiều lần còn tưởng rằng sẽ không qua khỏi, nhưng cũng may có phúc trạch tổ tiên phù hộ nên mới may mắn sống sót đến tận bây giờ.
Không chỉ thế mà cô còn nghe nói rằng không phải là ngẫu nhiên sinh non, mà có người đã hãm hại, nhưng còn chủ mưu là ai thì họ vẫn chưa điều tra ra.
Mặc khác, Bạc Tú lại nói rằng cô không phải là đơn bào thai mà là song bào thai, vì là thai sinh non, lại còn là song thai nên đứa bé kia đã không may mắn như cô, chỉ sống được vài tháng đã qua đời.
Vì một bé đã qua đời nên Bạc Tú càng lo lắng cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bach-nguyet-quang-cua-nam-than/3487876/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.