Khi Tần Mặc Trúc rời đi, còn Nhan Đàm quay lại thì cậu ta không hiểu tại sao bản thân lại cảm thấy có chút lạnh sống lưng, nhìn qua mới thấy ánh mắt La Duật đang nhìn chằm chằm vào cậu ta, trông rất đáng sợ.
Nhan Đàm ngơ ngác không biết mình đã lỡ chọc gì tên tổ tông này nữa, cuối cùng cậu ta vẫn phải gãi gãi mặt, còn nhìn La Duật, nói:
- Có chuyện gì sao? Tại sao... Cậu lại nhìn tôi đáng sợ như vậy?
- Cậu và cô ấy thân thiết lắm sao?
- Cô ấy...? À... Ý cậu là mèo... À không, không phải ý cậu nói là Tần Mặc Trúc?
La Duật không trả lời.
Nhưng cho dù anh không trả lời thì Nhan Đàm cũng biết chắc chắn người anh nói tới chính cô, cơ mà Nhan Đàm không hiểu tại sao La Duật lại hỏi như vậy... Thân thiết á? Vừa rồi tuy họ có quay với nhau, nhưng cũng không tính là thân thiết, với cả Nhan Đàm còn định nói với anh về chuyện diễn xuất của Tần Mặc Trúc nữa kìa.
Đó là trước khi La Duật nhìn cậu ta thôi, chứ bây giờ thì cho dù có cho cậu ta mười cái mạng cũng không dám nhắc tới nữa, người này đúng là đáng sợ quá đi mất.
- Không thân, không thân, tôi và cô ấy cũng là lần đầu hợp tác... Nhưng tại sao cậu lại hỏi như vậy?
- Không có gì, chút nữa tôi mời cậu ăn cơm.
Nhan Đàm càng nhìn càng khó hiểu, nam nhân này đúng là càng lúc càng khó đoán hơn rồi.
Trong khi đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bach-nguyet-quang-cua-nam-than/3487873/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.