Qua một lúc, sau khi gào khóc ầm ĩ, nàng cũng bình tĩnh lại và chấp nhận cái sự thật không muốn này, do khóc lóc nên khuôn mặt trang điểm đậm với lớp son phấn dày rẻ tiền trôi đi, làm nàng đã xấu càng thêm dơ bẩn.
Nàng đành tìm khăn lau và một ít nước ấm ở ngoài sân để rửa sạch khuôn mặt tèm lem. Nhẹ nhàng lau lau, cái chậu đựng nước sạch lúc đầu bây giờ toàn những màu mỹ phẩm, sau khi xác định mặt mũi đã sạch sẽ, nàng lại gần tấm gương để trang điểm lại theo phong cách trước đây nàng hay dùng.
Lúc nhìn vào, nàng lại ngỡ ngàng, một khuôn mặt trắng hồng mịn màng, môi chúm chím đáng yêu, chiếc mũi khéo léo hồng hồng khiến ai cũng muốn nhéo, đôi mắt to tròn long lanh trong suốt, làn da sáng ngời trắng trẻo ẩn ẩn dưới lớp áo khoác trong màu đỏ.
Nói chung đây là khuôn mặt tiểu loli cực xinh đẹp, làm nàng bất ngờ là hình ảnh này không thể không quen thuộc hơn, chính là nàng năm mười bốn, mười lăm tuổi đây mà.
Lấy tay sờ sờ nhẹ khuôn mặt, hảo mịn màng a, khuôn mặt đẹp thế này sao lại trang điểm xấu xí như thế nhỉ?
Nàng hướng mắt nhìn xuống phía chỗ gác chân ở dưới giường thì nhìn thấy giày đôi giày nhỏ xíu đặt ở đó, uy, giày hoa sen trong truyền thuyết đây sao, lúc này đang chợt nhớ ra một chuyện, nàng quên rằng quy định thời xưa rất hà khắc, đối với nữ nhân lại càng nhiều hơn ràng buộc, nữ nhân gia giáo phải mang giày hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ba-moi-se-duyen/2175364/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.