Hai nam nhân cao lớn bước ra khỏi ngọn cỏ, có chút khinh thường ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, nhưng ánh mắt lại rất nhanh ngạc nhiên, lời đang muốn nói ra thì lại bị ánh mắt cảnh cáo của nam nhân, hiểu ý liền ngặm mồm lại.
Nam nhân có chút sỉ diện hảo hỏi bọn họ :
- các ngươi là a… ?
hắn còn chưa nói xong thì thanh âm nữ nhân đứng ở bên cạnh hắn vang lên :
- các ngươi là ai thế hả !!!
bọn họ có chút bối rối liếc chủ tử nhà mình rồi lại liếc vị cô nương kia, có chút khó xử không biết làm sao.
Một nam nhân trả lời :
- Cô nương có thể đưa con cáo trên tay cô nương cho tại hạ được không?
Cáo con hoảng sợ rút người lại, ô ô vài tiếng cầu nàng giúp đỡ, khẽ liếm lên tay nàng để đổi lấy sự chú ý.
Ánh mắt nàng nhìn cáo con rồi kiên định gật cái rụp, tay xoa lông mịn dày của nó, mắt ngước lên không chút thỏa hiệp:
-nếu ta nói không?
Hai người nam nhân không khỏi lén lút nhìn chủ tử nhà mình, nhưng lại làm họ phải thất vọng rồi!
Chủ tử không những không ủng hộ họ thậm chí còn giương mắt soi mói nhìn họ như những tên ngốc, thiếu chút nữa là gào lên “Nhìn cái gì? Nhìn ta cái gì? Còn không mau nghe theo chủ mẫu nhà các ngươi! Muốn liên lụy chủ tử các ngươi sao!!!”
(mm: thê nô chuẩn cơm mẹ nấu rồi :v)
Không giống trong tưởng tượng dồi dào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ba-moi-se-duyen/2175339/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.