Chương trước
Chương sau
Dù cho bản thân là một oán linh sống cả ngàn năm nhưng dùng thân thể yếu ớt này của nguyên thân để đối phó với động vật hoang dã, cô vẫn là không thể nào phát huy hết được sức lực của mình. Báo gấm mẹ bị một chân của cô vào đầu cũng là có điểm choáng váng, lắc đầu hai cái lấy lại tỉnh táo báo mẹ liền lại lần nữa phát động tấn công nhưng lần này mục tiêu của nó lại là cô.

Tất cả mọi người đều vị hù đến choáng váng nên chẳng ai để ý đến đầu ngón tay cô khẽ động vài cái theo sau đó một sợi hắc khí từ đầu ngón tay cô phiêu tán ra ngoài lặng lẽ tiến nhập vào giữa trán báo gấm mẹ.

Trước sự sợ hãi của mọi người xung quanh cùng trước màn ảnh nhóm người xem, Hắc Hiểu Tinh lại một lần nữa động thân tránh thoát đi móng vuốt của báo gấm mẹ. Cô nhanh chóng nhìn hoàn cảnh xung quanh trong đầu lại nhanh chóng đưa ra quyết định.

Báo gấm mẹ liên tục vồ lên tấn công cô nhưng tốc độ lại vô thức chậm lại đi xuống, liền như vậy để lộ sơ hở làm cô thành công nhiều tránh thoát. Hắc Hiểu Tinh liền lao về một hướng bản thân đã nhắm đến từ trước. Cô vội vàng cởi ra giày cùng vớ của mình sau đó nhanh tay nhặt một viên đá bên cạnh bỏ vào trong rồi thít chặt lại, thật nhiều thao tác nhưng tất cả lại bị cô làm xong trong vòng vài cái hít thở. Báo gấm mẹ thấy liên tục đối phương tránh thoát liền tức giận mà gầm lên sau đó nhanh chóng lại lao đến muốn cắn vào cổ cô. Nhân cơ hội báo mẹ còn đang trên không cô liền vung tay lên dùng hết lực đánh vào khớp chân trước của báo gấm mẹ làm nó ăn đau mà ngã xuống đất kéo dài ra một đoạn. Nhân cơ hội nó còn chưa thể đứng lên cô lại lần nữa lao về phía nó cùng một vị trí mà nện xuống cái chi trước còn lại của nó khiến nó hoàn toàn không thể lại đứng lên tấn công cô. Tiếng vỡ vụn hoàn toàn bị tiếng rên rỉ đau đớn của báo mẹ che lấp. Thấy nguy hiểm đã được giải quyết cô lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí. Ném ra cục đá bên trong vớ ra bên ngoài, cô đi lại bên chiếc giày nằm ngổn ngang trên mặt đất của mình đi lại tất vào chân mới xỏ vào trong giày.

"Còn ngẩn người?" Đến khi cô đi lại xong giày một lần nữa mới nhìn lại đến ba cái đồng đội còn đứng ngẩn ra ở một bên đành lên tiếng nhắc nhở.

Không chỉ ba cái đồng đội sợ ngây người đến cả người xem phát sóng trực tiếp trước màn hình cũng sợ ngây người trước những gì họ vừa được nhìn thấy. Khi báo gấm mẹ vừa xuất hiện trên màn hình đã tạc một đợt bạo thô mãi đến khi nhìn đến cô như vậy nhẹ nhàng giải quyết báo mẹ cũng dọa sợ một đám người chóng váng. Mãi đến tận khi cô lên tiếng mới kéo được mọi người thanh tỉnh lại.

[ngoạ tào, ta vừa nhìn đến đều là thật đi.]

[chậm đã từ từ có phải hay không ta hoa mắt lạp.]

[hút lưu,hút lưu, tỷ tỷ hải soái, hảo soái.]

[cái này là thật đi? không phải là chương trình sắp đặt trước đấy rồi đi?]

[Ngọa tào tào tào tào tào. ]

....

Vì là phát sóng trực tiếp cho nên thật nhiều cư dân mạng có thể nhìn thấy được một màn vừa rồi cũng có người nhanh tay quay lại màn vừa rồi, xong cắp ghép biên tập rồi đăng lên trên mạng. #nữ khách mời ngay trên phát sóng trực tiếp tay không hạ thú hoang#. Cái này cụm từ cũng bởi vậy mà cọ cọ nổi lên chẳng mấy chốc đã bò lên hot search hơn nữa còn đang có dấu hiệu tiếp tục bò lên trên. Hắc Hiểu Tinh biết được chuyện này cũng là khi tiết mục quay kết thúc còn hiện tại cô đang chưa hiểu chuyện gì đứng một chỗ cho người khác cẩn thận sát dược.

Hắc Hiểu Tinh nhìn nữ nhân nhỏ xinh trước mặt đang cẩn thận bôi thuốc lên từng chỗ trầy da trên người cô. Cô cảm giác có chút quen mắt bèn lục lọi lại một chút ký của nguyên thân mới nhận ra tới người đứng trước mặt mình là ai. Tần Nguyệt một cái đang hồng nữ diễn viên đồng thời cũng là còn lại một trong những nữ khách mời của chương trình. Hắc Hiểu Tinh nhìn một chút người này, ân là cái tiểu mỹ nhân.

Vương Nhất ở một bên muốn nhìn một chút xem báo gấm mẹ như thế nào, nhưng lại sợ hãi bản thân ai đến gần lại có nguy hiểm chỉ có thể xa xa đứng một bên vươn cổ nhìn xem. Minh Đới cũng không dám ai đến quá gần cũng chỉ có thể làm giống Vương Nhất cố duỗi trường cái cổ ra nhìn xem.

" Nguyệt Tinh ngươi như vậy để nó sống lỡ như nó lại nhảy lên tấn công làm sao?" Vương Nhất nhìn cái kia báo mẹ dù đã nằm liệt trên đất nhưng vẫn đang không ngừng nhe răng gầm gừ hướng về phía bọn hắn. Làm cho trong lòng hắn có chút lo lắng.

Hắc Hiểu Tinh không nói gì nhưng trong mắt lại không một chút nào che dấu ghét bỏ nhìn lướt qua hai cái nam nhân ngu xuẩn kia rồi lại quay lại đối mặt với Tần Nguyệt.

"Không có việc gì" giọng nói cùng thái độ vẫn là như vậy lạnh nhạt nhưng so sánh với hai người còn lại đã là thật ôn hòa.

"Ta không có việc gì, vẫn là phải cảm ơn Nguyệt Tinh lão sư trợ giúp. " Tần Nguyệt nhẹ nhàng dơ lên khóe môi đối với cô cười khẽ, vì thấp hơn cô một cái đầu điều này khiến cho nàng mỗi lần muốn nói chuyện với cô luôn phải ngẩng đầu lên một chút mới có thể.

Nhìn nữ nhân nho nhỏ ôn nhu xinh đẹp trước mặt làm cô có chút muốn lóe mù con mắt cảm giác.

Hai người bầu không khí thoạt nhìn thật không tồi, lại đối lập lên phòng phát sóng đầu đã bắt đầu tạc nồi.

[Cái kia nữ người mẫu là cái gì thái độ Vương ca nhà chúng ta hỏi còn tỏ thái độ như vậy. ]

[Là đâu, Vương ca hỏi đã là thật vinh hạnh đi còn dám ở đó thái độ.]

[Thái độ thật không lễ phép ]

[Ha hả là nhà nào fan não tàn ra tới mau biến trở về đi thôi. ]

[ có giỏi nhảy vào mà giết.]

[ha hả hà ha động vật trong sách đỏ còn dám giết ta thấy Vương ca nhà các ngươi là muốn được các chú mời về phường có phải hay không. ]

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.