Cái, cái gì? Giun ư!
Nữ tử lập tức trở nên kinh hãi, nàng mở to mắt, lòng trắng trợn to, con người hướng xuống, cảm giác trên mặt nói cho nàng biết, đó là thật, con giun đang bò về phía mắt của nàng!
Đó giờ nàng sợ nhất mấy thứ trơn nhẵn biết động đậy này!
“A a a a a!” Một tiếng hét kinh hãi vang lên khắp phủ Thừa Tướng! “Mau cút đi! Mau cút đi! Mau cút đi!” Nữ tử nhắm chặt mắt khóc to, vừa đánh vừa tát lên mặt mình, cuối cùng còn cha cả mặt mình xuống đất và mặt tường...
Nàng cố gắng lấy thứ trên mặt xuống, đợi đến khi con giun biến mất, nữ tử lại ngẩng mặt lên nhìn về phía công tử áo trắng.
Chà chà! Hắn ta lập tức quay mặt đi, xấu quá hắn ta không dám nhìn!
Thứ mà công tử áo trắng nhìn thấy chính là một gương mặt be bét máu, một vài vết máu còn dính rơm rạ, bụi đất trên tường dính vào mặt trông vô cùng ghê tởm, môi thì chảy máu, mũi cũng có vết xước do móng tay cào, chỉ còn mỗi hai con mắt là nguyên vẹn không xây xát gì.
“Lang quân, cuối cùng chàng cũng tới rồi!” Nữ tử dường như không nhận ra chuyện gì bất thường, nàng vẫn nói chuyện một cách thân mật, ánh mắt sáng như sao trời.
“Dừng!” Công tử áo trắng mở cây quạt gấp ra che mặt của mình, mất kiên nhẫn nhìn khuôn mặt xấu xí vô cùng thảm hại kia. Vốn dĩ, trên người nữ nhân này chỉ có dung mạo là khiến hắn ta nhìn thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3478179/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.