"Noãn Phong, ngồi im đừng động đậy, để cho anh hảo hảo mà nhìn em một chút." Ngồi đối diện với Cố Noãn Phong, giọng nói của Diệp Thanh Thành nhu hòa như nước, đáy mắt đen nhánh đều là liên miên bất tận vui vẻ.
Ánh mắt ôn nhu lưu luyến của Diệp Thanh Thành dường như có vô số cây dây leo, triền miên, từng sợi, từng tầng một, đan xen quấn quýt mà đem trái tim của Cố Noãn Phong cùng trái tim của hắn chặt chẽ bện chặt vào nhau, tình yêu xoay quanh ở trong lòng hai người như dòng nước cuồn cuộn liên miên bất tận, mãnh liệt bành trướng chảy trong huyết mạch.
Mười giờ tối, khoảng thời gian này trên chuyến tàu điện ngầm số 3 hành khách có vẻ thưa thớt, đến trạm dừng này, co một cặp tình nhân khác đi xuống, trong toa xe chỉ còn lại bọn họ ngồi đối diện nhau, si tình nhìn nhau.
"Noãn Phong, em nhìn thấy anh không?" Diệp Thanh Thành chuyên chú ngưng mắt nhìn Cố Noãn Phong ngọt ngào linh động, đáy mắt lóe sáng dị thường lưu quang dật thải (màu sắc tươi sáng),giống như những chấm nhỏ lập loè.
"Một cái người sống to lớn đập vào mắt như vậy, muốn không nhìn thấy cũng khó khăn." Cố Noãn Phong nhìn Diệp Thanh Thàn mặt mày cười đến tao nhã, làm sao lại có gương tươi mát lịch sự tao nhã như thế này, nàng không tự chủ được liền bị hoảng hốt.
Xe hơi bởi vì buổi trưa hai người đi bộ trở đến bệnh viện, bây giờ còn đang ở bãi đậu xe của nhà hàng, ra khỏi Diệp gia, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tram-luan-lan-nua/3031851/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.