"Trương đại tỷ, cần em mua giúp chị một phần cơm trưa sao? Đĩa lòng xào hay là hương sen chưng cơm?" Đến giờ ăn trưa, Cố Noãn Phong thu dọn xong đồ chuẩn bị đi ra ngoài.
"Không cần đâu, hôm nay chị ăn ở nhà ăn, em mau đi ăn đi."
"Vậy em đi ra ngoài đây."
Chỗ làm việc của Cố Noãn Phong cách bệnh viện của Diệp Thanh Thành không xa, lúc hai người không có chiến tranh lạnh, buổi trưa hắn cũng sẽ cùng nàng đến một nhà hàng gần bệnh viện Nhân Khang là nơi thường xuyên tiếp đón các buổi gặp mặt của lãnh đạo cấp trên và nhân viên công vụ để ăn cơm trưa.
Cũng là tại một thời gian ngắn sau khi kết hôn, Cố Noãn Phong mới hiểu được vì sao ban đầu lúc lựa chọn thi nhân viên công vụ, Diệp Thanh Thành lại đề nghị dự thi vào viện tư pháp, bởi vì chỗ này cách bệnh viện của hắn không xa.
Trong hơn một tháng chiến tranh lạnh này, Diệp Thanh Thành cũng không đến, hôm nay Cố Noãn Phong quyết định chủ động đi tìm hắn.
"Hi!, Noãn Phong, chuẩn bị đi ra ngoài sao?" Diệp Thanh Thành ngồi trên ghế sa lon ở lầu một đại sảnh, trông thấy Cố Noãn Phong đi từ trong thang máy ra ngoài, đôi mắt lập tức sáng ngời.
"A? Thanh Thành?" Cố Noãn Phong bởi vì chạy nhanh, bước chân theo đà không thu lại được vẫn đi về phía trước thêm vài bước.
Diệp Thanh Thành đứng lên, chứa đựng nụ cười thản nhiên lẳng lặng nhìn xem nàng, nhu hòa giống như một bức tranh thủy mặc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tram-luan-lan-nua/3031844/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.