Tưởng Tứ Cường quỳ rạp trên đất ra sức phản kháng: “Tôi lại không phạm tội, tôi đánh là vợ mình, dựa vào cái gì mà muốn bắt tôi?!”
Diệp Tuệ lớn tiếng nói: “Anh đánh người, không chỉ đánh vợ anh, còn đánh tôi. Mắt tôi đau, tôi muốn đi bệnh viện khám nghiệm vết thương.”
“Gã còn đánh em? Mắt em không sao chứ?” Ngụy Nam nghe vậy thì giận tím mặt, dùng đầu gối dùng sức mà thụi về phía Tưởng Tứ Cường, ngẩng đầu nhìn mắt Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ nhẹ lắc đầu với anh một chút, tỏ vẻ mình không có trở ngại.
“Vậy đi bệnh viện kiểm tra một chút.” Ngụy Nam dùng sức đè đối phương xuống đất, “Đánh vợ liền không có tội hả? Chị ấy hoàn toàn có thể cáo anh tội cố ý thương hại, nhiều người đều trông thấy như vậy, mọi người đều có thể làm chứng cho chị ấy.”
Quần chúng vây xem bảy miệng tám lưỡi mà tán thành, bọn họ đã sớm không nhìn được, thằng khác đánh vợ còn đóng cửa lại mà đánh, thằng này khen ngược, ngay trước mặt nhiều người như vậy đánh vợ cho gần chết mới thôi, quả thực là quá vô nhân tính.
Vương Thải Nga lau máu mũi một phen, cái này cũng không có khiến cho bộ dáng chị có vẻ tốt hơn chút nào, ngược lại là càng chật vật, chị nhịn xuống khóc thút thít cùng đau đơn, nói: “Tôi muốn kiện gã, tôi muốn kiện gã! Cầu mọi người lấy lại công đạo giúp tôi.”
Diệp Tuệ nói: “Chị Vương, chúng ta đi bệnh viện kiểm nghiệm vết thương. Không thể để đồ cuồng ngược đãi này tốt đẹp, nhất định phải để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-thay-1982-huu-kien-1982/1086698/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.