Diệp Tuệ nghĩ ngày 12 còn chưa có qua, nên đề nghị Vương Thải Nga đừng ở lại nhà, mau chóng chuyển ra đi, không thì chịu áp lực hai bên của chồng với nhà mẹ, không chừng phải cãi nhau. Có thể nghĩ đến hôm 12 hôm đó Vương Thải Nga chắc chắn sẽ trải qua một hồi mưa rền gió dữ, không thì chị ấy sẽ không luẩn quẩn trong lòng mà lại đi nhảy sông, Diệp Tuệ hi vọng chị ấy có thể tránh đi.
Vương Thải Nga tuy đồng ý với đề nghị của Diệp Tuệ, nhưng vẫn là tính toán chờ tích góp chút tiền lại chuyển. Diệp Tuệ phát hiện vẫn là vấn đề vì tiền, liền chủ động muốn cho chị ấy vay tiền, để chị ấy đi thuê cái phòng. Vương Thải Nga không có đáp ứng, nói là nợ Diệp Tuệ nhiều lắm rồi, không muốn thêm phiền toái cho cô nữa. Diệp Tuệ quả thực là chả biết nên nói gì cho phải, cô kiểu gì cũng không thể trực tiếp nói với chị ấy: Chị chuyển ra khỏi nhà, chính là bớt đi phiền toái lớn nhất cho em chứ.
Hôm 11 đó, Vương Thải Nga đến nhà Diệp Tuệ lấy hàng, còn xách một cái túi vải đi lại, có chút ngượng ngùng mà nói với Diệp Tuệ: “Hàng hôm nay có thể ghi nợ trước không, chị tính bữa nay đi thuê phòng.”
Diệp Tuệ lập tức cao hứng lên: “Chị tính chuyển ra rồi?”
Mặt Vương Thải Nga lộ ra thần sắc bất đắc dĩ: “Hôm nay lại ầm ĩ một trận với em dâu chị, ba mẹ chị bảo chị về nhà đi, chị sẽ không về nữa.”
“Vậy thì đi tìm phòng ở đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-thay-1982-huu-kien-1982/1086691/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.