Bày sạp đêm bán được thuận lợi như vậy, Diệp Tuệ cũng thật không ngờ tới, cái này làm tin tưởng của cô tăng gấp bội. Hôm nay tổng cộng bán ra được hơn 300 đôi giày, cứ vậy xuống, không cần nửa tháng, phê giày này có thể bán xong, có lẽ còn không cần lâu như vậy.
Mấy ngày kế tiếp bọn họ tiếp tục bán giày xăng đan, ban ngày bán trong tiệm, ban đêm bày sạp. Lượng tiêu thụ trên sạp càng lúc càng lớn, dù sao thì lượng dòng người trên quảng trường lớn hơn con phố nhà bọn họ nhiều, bọn họ cũng ứng đối được càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. Có một hôm Diệp Tuệ nảy ra một ý, thuận tiện mang theo một vài vật phẩm nhỏ lên quảng trường, bắt đầu bán mấy vật nhỏ này cạnh sạp giày, mấy thứ này đối với mọi người mà nói cũng là cực kỳ mới mẻ, lập tức cũng khiến mọi người hứng thú, bán phi thường không tồi.
Diệp Tuệ liền vừa bán giày vừa bán thương phẩm nhỏ, hai bút cùng vẽ, làm ăn rất náo nhiệt. Dần dần, có người bắt đầu bắt chước họ, đến quảng trường bày sạp, đầu tiên là bán kem que, bánh đúc đậu, lại có bán đồ ăn vặt, sau này có bán các vật phẩm nhỏ như tranh Tây, sách thiếu nhi các loại, thương phẩm của sạp vỉa hè dần dần phong phú lên, ẩn ẩn có chút hình dáng ban đầu của chợ đêm.
Giày xăng đan sắp bán xong rồi, Diệp Tuệ đang do dự có cần tiếp tục đến bày sạp bán vật phẩm nhỏ vào buổi tối hay không, chỗ này làm ăn rất không tệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-thay-1982-huu-kien-1982/1086666/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.