Cửa hàng trang hoàng cuối cùng cũng kịp làm xong trước Tết, 30 tết hôm nay, cả nhà cùng nhau động thủ, chuyển nhà cho tiệm nhỏ. Nhiều người sức lớn, rất nhanh đã dọn dẹp thỏa đáng tiệm mới, tiệm rộng rãi rãi sáng sủa làm cho người ta cảm thấy mới mẻ, thật sự là năm mới không khí mới. Sảnh trước bên này cũng trở nên rộng rãi lên, lúc ăn tết có nhiều thân thích bạn bè đến hơn nữa cũng không sợ không chỗ ngồi.
Diệp Tuệ mua giấy đỏ về, tự mình động thủ viết mấy bức câu đối xuân. Mọi người đều rất ngoài ý muốn, bình thường cũng không thấy cô từng viết chữ bút lông, thế mà viết cũng không tệ. Diệp Tuệ cũng lười giải thích, chỉ pha trò rồi cười nói mình có thiên phú, tùy tiện viết viết cũng có thể nhìn được. Cái này không thể không làm người ta chịu phục.
Dĩ vãng cơm tất nhiên mừng năm mới đều là Diệp Tuệ giúp đỡ ba cùng nhau chuẩn bị, bây giờ có dì Lưu, cô ngay cả xuống tay cũng không cần, chỉ lo chờ ăn là xong rồi. Diệp Chí Phi chuyển cây thang dán câu đối xuân lên cửa lớn, Diệp Tuệ giúp anh đưa keo dán cầm câu đối xuân. Mấy đứa nhỏ kia thì lại xáp lại với nhau cùng nhau đánh cờ vây, nói đúng ra là Doãn Võ đánh với Tiểu Tuyết, Doãn Văn với Tiểu Vũ ở một bên nhìn, thuận tiện hò hét trợ uy.
“Em ngu hả, phải đi bước này, chỗ này đều bị con bé vây chết rồi.” Đây là giọng Doãn Văn.
“Xem cờ không nói chân quân tử!” Tiểu Vũ kháng nghị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-thay-1982-huu-kien-1982/1086656/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.