"Sao con lại hỏi như vậy? Mẫu thân con là ai? Ta còn cần phải sợ một Quý phi nho nhỏ sao?"
Thái Bình Quận chúa cảm thấy bất ngờ. Từ khi nào mà nữ nhi của bà lại quan tâm đến những chuyện này? Trước đây dù có chuyện gì Trường An đều để trong lòng không hỏi đến... chẳng lẽ lần này gặp được kỳ ngộ gì đó rồi sao?
"Mẫu thân, người không sợ mà là cố tình nhường nhịn. Trường An không tin không có lý do phía sau."
Lạc Trường An nghiền ngẫm một lát, nàng lại tiếp lời: "Không chỉ có mẫu thân mà còn có Ngũ Công chúa cũng rất kỳ lạ. Ngày thường nàng ta gặp nữ nhi thì nửa chữ cũng lười nói. Nhưng mấy ngày qua không biết vô tình hay cố ý, Ngũ Công chúa luôn thường xuyên xuất hiện trước mặt Trường An. Con cũng đã thử qua vài lần, dù cho con có nói chuyện không nể mặt thế nào thì Ngũ Công chúa cũng không hề nổi giận mà còn cố tình thân cận. Mẫu thân, có phải người cũng cảm thấy chuyện ngày rất lạ đúng không?" Lạc Trường An cố tình kéo dài âm điệu.
Thái Bình Quận chúa ngẩn ra giây lát rồi bật cười: "Đúng là không thể qua mặt được nha đầu con." Bà buông bàn tính, vươn tay cốc vào trán Lạc Trường An rồi ra lệnh: "Lâm ma ma, ngươi lấy giúp ta món đồ hôm trước vừa chuyển tới cho Trường An xem."
Lâm ma ma đứng hầu bên cạnh vâng lệnh rồi đi tới một chiếc kệ ở góc phòng. Không lâu sau đó, bà đem theo một hộp gỗ được điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-sinh-tuong-tu-huyen-mong/2544811/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.