Tháng sau, nghe nói quân khởi nghĩa đã tiến thẳng đến vương thành, bao vây kinh thành, quân địch đang vây công Văn Đình Dạ đành phải rút về triều cứu giá.
Huynh trưởng dẫn quân vội vàng đến, rồi lại vội vàng quay về.
Huynh ấy báo cáo với Thành vương rằng, Văn Đình Dạ bị thương nặng, không thể di chuyển được.
Văn Đình Dạ là nhi tử út của Thành vương, ông ấy có trưởng tử xuất sắc để kế thừa tước vị, nên bình thường Thành vương rất nuông chiều ấu tử này.
Vì thương con, Thành vương đã liên tiếp phát ra ba mệnh lệnh, không cho Văn Đình Dạ theo quân về kinh.
Văn Đình Dạ bày tỏ sự tiếc nuối sâu sắc, viết một lá thư nhà dài để bày tỏ sự quan tâm đến phụ thân cùng thăm hỏi huynh trưởng.
Trên thư còn có mấy giọt máu do bị ho mà văng ra.
Nghe nói Thành vương nhận được thư đã rơi lệ tại chỗ, cứ nói Văn Đình Dạ cuối cùng cũng lớn rồi, biết thương người rồi.
Khi ta biết tin tức mà huynh trưởng báo lại, ta thực sự kinh ngạc trước khả năng nói dối của hai người họ.
Mặc dù bị thương nặng, nhưng ngày thứ hai tỉnh lại Văn Đình Dạ đã xuống giường đi lại được.
Mấy ngày sau còn cùng ta lên núi đào thuốc.
Ta hỏi hắn có lo lắng cho Thành vương hay không.
Văn Đình Dạ chớp mắt tinh quái, “Nhị ca nói kinh thành đã là nỏ đã hết đà, việc chậm trễ chỉ là để ép quân địch quay về, ta có đi hay không cũng không quan trọng.”
Chưa đầy hai năm kể từ khi rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-phong-kinh-da/5212501/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.