Đến được biên giới phía Bắc, không vội lên núi Hắc Thủy. Mạc Cố ở lại trong Bắc Liên thành, vào một khách điếm thuê một phòng ở lầu hai.
Ngày đầu tiên nàng dạo phố nghe ngóng tin tức, tìm hiểu về thành Bắc Liên và ngọn núi Hắc Thuỷ kia.
Thỉnh thoáng thì ngồi gác chân ở cửa sổ, nhìn ra phía cổng thành âm thầm quan sát.
Sở dĩ Mạc Cố không che mặt vì nàng từ nhỏ đã hay ở tiểu viện phía sau luyện tập, ra ngoài cũng chỉ có thể lén lút trốn ra. Ở thành Đô e là người biết nhị tiểu thư Mạc gia trông như thế nào còn hiếm thấy chứ đừng nói đến thành Bắc Liên nằm tít ở biên giới.
Đến ngày thứ ba, Mạc Cố hoá trang thành ăn mày, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, mặt mày lấm lem.
Mang bộ dạng đó, một hài tử yếu ớt chống gậy ra cổng thành, hướng phía núi Hắc Thủy mà đi.
Nghe nói Hắc Thủy Cát nằm trên đỉnh núi, nàng không đi theo đường lớn, chui vào trong rừng mà đi nhằm che dấu hàng tung.
Mặt dù không có ai nhưng đề phòng lỡ như, Mạc Cố vẫn cứ chậm rãi chống gậy đi, nếu nhìn vào liền nhận ra nàng so với đứa trẻ ăn xin ốm yếu hàng thật chẳng khác là bao...
Đi qua gần con suối nhỏ phát hiện có người, Mạc Cố nhanh chóng nép vào gốc cây lớn bên cạnh. Hai nam nhân hắc y đang xách nước bên con suối, vừa múc nước vừa uể oải than thở:
"Hazz, ngày nào cũng đi lấy nước, mệt chết ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-nhu-phong-vu/2701582/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.