Mạc Cố là con gái của Vân Phi - đệ nhất mỹ nhân ở kinh thành, lại thêm cha nàng cũng là tướng quân soái khí ngút trời.
Nói về vẻ bề ngoài của nàng, không kiều diễm xinh đẹp bằng trưởng tỷ. Thế nhưng dạo trước chỉ vô tình bị bắt gặp trên đường, Mạc Cố liền được xếp vào danh sách mỹ nhân ở Đô thành.
Lúc ở Bắc Liên thành nàng giả làm khất cái nên cả người rách rưới mặt mày lấm lem không nhận ra, hiện tại tắm rửa sạch sẽ, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ xinh đẹp non nớt hiếm có.
"Nếu ngươi không muốn thu hút đám ác nhân trong kia thì tìm cách che lại cái khuôn mặt đó đi."
La Du mặt không có biểu cảm nhưng cũng âm thầm đánh giá nữ hài này có bao nhiêu mị lực khiến người khác chú ý.
Mạc Cố ngẩn ra, cũng may có hắn nhắc nhở không thì đã gặp rắc rối to. Người này vậy mà là tên có lương tâm, nếu đổi lại là người khác, không biết thay vì nhắc nhở thì đã làm gì rồi.
Mạc Cố quay lại hồ nước soi mặt mình một lát, suy nghĩ một lát liền hết cách, lấy tay trét chút bụi đất lên mặt, bôi bẩn đi.
"Ngươi nghĩ người trong Cát sẽ để một đứa bẩn thỉu hầu hạ đi lại trước mặt bọn họ sao?"
"!..."
Quả thật là không được, lấy vải che mặt thì càng khơi dậy sự tò mò của người khác.
Mạc Cố vốc nước rửa mặt, quay lại nhìn La Du hỏi: "Ở đây có son phấn không, ta có thể hóa trang."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-nhu-phong-vu/2701578/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.