Phòng Khúc Yến Ninh thuê ở lầu 16, ngoài cậu ra còn có một người bạn cùng phòng tên Sở Chu, hai người cùng thuê đã nửa năm.
Con số màu đỏ trên thang máy nhảy lên, rất nhanh kêu "tích" một tiếng, ngừng ở tầng 16.
Hành lang tối đen như mực, Khúc Yến Ninh dùng sức dậm dậm chân, Đèn cảm ứng đang tắt mới chậm rì rì sáng lên.
Khúc Yến Ninh đi vào bên trong, cửa phòng 1602 ẩn ẩn truyền ra ánh sáng.
Không đợi cậu đem chìa khoá cắm vào ổ, cửa liền mở ra từ bên trong.
Sở Chu từ bên trong thò ra nửa người, mở cửa chống trộm ra cho cậu, "Sao lại về nhanh như thế? Sinh ý thế nào?"
Khúc Yến Ninh đứng ở huyền quan đổi giày, đôi mắt tròn xoe sáng lấp lánh ngập tràn vui sướng, "Sinh ý đặc biệt tốt, bán hết rồi."
"Tớ nói đúng không, cậu làm đồ ăn ngon như vậy, khẳng định có thể kiếm tiền."
Sở Chu khoá trái cửa, lại tiếp tục ngồi trước máy tính, y vừa rời đi một lát, máy tính đã vang lên âm thanh "leng keng" rất nhiều lần.
Khúc Yến Ninh đem túi nhỏ cột trên eo cởi xuống, bên trong là tất cả tiền lẻ hôm nay thu được, khiến chiếc túi không lớn lắm căng phình lên.
Móc toàn bộ tiền bên trong ra đổ ở trên bàn trà, Khúc Yến Ninh đếm qua một lần, một buổi tối hôm nay, tổng cộng bán được 1003 xâu.
Mực xiên để bán là mua loại tốt, giá cả so với tự mình xiên đắt hơn một chút, lại thêm một vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-muon-lua-ta-nuoi-meo/2447212/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.