Edit: Qin
Beta: Sabi
Đang độ tháng 3, một cơn mưa xuân cũng không khiến nhiệt độ ấm áp hơn là bao, trái lại còn đọng nhiều hơi nước làm lạnh hơn.
Khương Điềm Điềm khoanh tay đi bộ trong thôn, nhưng đi vòng một vòng mà không gặp được ai. Đừng nói đến người, cô đã cố ý đi sát chân tường lắm rồi mà còn không thấy có một con chó nào sủa cô cả! Nhìn trời ngày một tối đen, Khương Điềm Điềm từ bỏ ý định “thăm dò và tìm tòi”, men theo đường cũ đi về.
Có điều cô của bây giờ đã không còn là cô mới vừa ra ngoài như lúc nãy nữa.
Cô bây giờ, tóm lại cũng đoán được tình hình rồi.
Nghèo, nghèo thiệt luôn á!
Có điều chỉ nhìn nhà trong thôn thôi cũng biết, người ta cũng không khá giả gì hơn cô.
Nghĩ đến đây, Khương Điềm Điềm lại trở nên bình tĩnh. Mọi người đều như nhau thì cô còn lo lắng làm gì!
Cô đi một vòng quanh nhà, không tìm được mấy thứ như đèn cầy đâu, lọ mọ ngồi trước bếp ở ngoài nhà, tuy bây giờ chưa rõ tình hình, nhưng ra ngoài đi dạo một lượt đã khiến chân lạnh buốt. Cô gái mười bảy đang độ tuổi trưởng thành nhiệt tình ngâm chân ngồi trước bếp vừa nãy dùng để nướng khoai lang khơi tàn lửa, phù phù phù!
Lửa cháy lên rồi!
Khương Điềm Điềm: “!!!”
Đúng là mèo mù vớ cá rán.
U quao!
Cô may quá trời luôn!
Khương Điềm Điềm hí hửng lấy ít củi khô còn lại nấu nước rồi thư thả ngâm chân. Dù là cuộc sống nghèo đói hay giàu sang thì đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-ma-xem-nhoc-con-diem-diem/170854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.