Nguyễn Tĩnh bị tiếng gọi “Vợ ơi!” này của Lý Niệm Bạch dọa sợ, thành công làm cho Bùi Dĩ Mặc sắc mặt đen như đáy nồi, khiến quản gia lại một lần ở trong lòng cười rộ lên, cảm khái một chuyến này không uổng ông ta đến đây hóng hớt mà.
Vốn nhìn theo Lý Niệm Bạch từ trên lầu đi xuống, ăn mặc sáng chói đến mù mắt người nhìn, vốn dĩ đã khiến trong lòng Bùi Dĩ Mặc khó chịu, hiện tại thì hay rồi, anh có cảm giác bị đánh phủ đầu.
Nghe được tên đó cực kỳ thuận miệng gọi "vợ", không có chút ngại ngùng nào, Bùi Dĩ Mặc thật muốn đánh chết đối phương. Hay đó, ở địa bàn của mình kêu vợ của anh là "vợ" tự nhiên như vậy? Quả thực là chán sống rồi.
Càng ngày không khí càng lạnh khiến Nguyễn Tĩnh hết hồn, Lý Niệm Bạch thay đổi cũng quá mau rất tự nhiên. Mới bao lâu được bao lâu, cậu ta lại có thể gọi thuận miệng như vậy, gọi "vợ" ngọt như vậy!
Nguyễn Tĩnh giờ phút này vẫn hận không thể đem mình kiếp trước đánh chết, vì sao lại tùy tiện nhận lời của người khác như vậy!!!
"Ồ."
Thanh âm lạnh lẽo khiến trái tim Nguyễn Tĩnh run lên, dù sao ở cùng nhau một khoảng thời gian dài, cô biết Bùi Dĩ Mặc đã tức giận.
Nguyễn Tĩnh vô cùng bình tĩnh nhìn Lý Niệm Bạch, làm bộ nghi hoặc nói: "Tiểu Bạch, tôi đã kết hôn rồi, cậu vẫn là kêu tên của tôi đi, về sau đừng gọi bậy như vậy."
Nói xong, nỗ lực trao đổi ánh mắt với Lý Niệm Bạch, hi vọng đối phương có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-trang-dau/777387/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.