Bị bắt lên xe, Nguyễn Tĩnh cẩn thận nghe đối thoại của người bắt cóc cô. Tuy rằng bọn họ tận lực đè thấp âm thanh, cô có thể mơ hồ trung nghe được một ít tin tức. Cái tên Ngô tổng được bọn họ nhắc tới nhiều nhất.
Nguyễn Tĩnh mở mắt ra, trong xe tương đối đen, chỉ có một chút ánh sáng mỏng manh quang chiếu vào.
Tay bị dây thừng trói tay ở sau lưng. Bên trong xe rất yên tĩnh, truyền đến cuộc trò chuyện của bọn bắt cóc, Nguyễn Tĩnh giật giật tay, vài giây sau đem dây thừng tháo ra.
Xoa xoa cổ tay, Nguyễn Tĩnh suy nghĩ. Nhóm người này nhắc tới Ngô tổng, có phải là Ngô Trang? Không thể là hẳn, cô còn giữ điểm yếu của hắng trên tay, hắn không dám làm vậy với cô? Còn có Mạc Hinh, trong ý của bọn cướp, mục tiêu bắt cóc chính là Mạc Hinh cùng cô, Ngô Trang kia sẽ không ngu đến mức đắc tội Mạc gia? Dù sao cô nghe nói, Mạc gia kia rất yêu quý cô em gái này.
Không lẽ là Ngô Tổ? Nguyễn Tĩnh rất nhanh đem khả năng này loại bỏ, không nói Ngô Tổ cùng Bùi gia quan hệ thế nào, cô có nghe chuyện về Ngô Tổ, người này mặc dù ở tình trường không hay ho gì, nhưng nhân phẩm vẫn là rất tốt , không đến mức làm loại chuyện bắt cóc này.
Đang lúc Nguyễn Tĩnh vắt hết óc nghĩ đến cùng là ai bắt cóc cô cùng Mạc Hinh thì bên tai đột nhiên vang lên thanh âm ngáy ngủ rất lớn, "Khò khò" "Khò khò", rất có quy luật.
Nguyễn Tĩnh một lời khó nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-trang-dau/777375/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.