Sáng sớm ngày hôm sau, Dư Bắc lại lén chuồn ra khỏi nhà.
Sợ muộn một phút sẽ bị Dư Hương Liên bắt trở về dò hỏi tỉ mỉ kỹ càng về tình huống tối hôm qua.
Bắt viết ra một bản báo cáo quá trình 500 từ.
Tình huống lúc đó khó mà nói.
Dư Bắc đang trêи đường trở về, chợt nhớ tới liền xấu hổ đến ngón chân muốn vẽ Thanh Minh Thượng Hà Đồ (Dòng sông lễ Thanh Minh)* trêи mặt đất.
*Đây là tên bức tranh của hoạ sĩ Trương Trạch Đoan vẽ vào thời nhà Tống.
Dư Hương Liên gọi điện thoại tới.
"Hửm?"
Dư Bắc không có chút khí thế kiêu ngạo nào.
Làm hỏng giường của Dư Hương Liên rồi, hậu quả rất nghiêm trọng.
"Hai đứa nhỏ tụi con cũng thật là, chưa ăn cơm sáng đã đi rồi, đừng có bảo mẹ đuổi các con đi nhé!” Dư Hương Liên quở trách một hồi: “Có con như vậy đó? Nói một tiếng cũng không làm được.”
"Con sợ mẹ tìm con bồi thường tiền.”
Muốn bồi thường thì tìm Cố Diệc Minh mà bồi thường.
Anh ấy có tiền.
"Con không nói thì mẹ quên mất, cái này cho nợ trước, Dư Bắc, hòa thượng chạy trốn cũng không thoát khỏi miếu.”
Ngay sau đó Dư Hương Liên nói: "Mẹ tới là thông báo còn chuyện quan trọng, mẹ và bố con thương lượng cả một buổi tối.”
Thương lượng gì vậy?
Nghiêm trọng như thế sao?
Cố Diệc Minh tới gần: "Người nói đi, mẹ.”
Dư Bắc trừng mắt nhìn Cố Diệc Minh, chen mỏ vô làm cái gì vậy?
Có quan hệ gì với anh?
Anh tới gia nhập cái gia đình này chứ đâu phải tới chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1061007/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.