Kiểu câu hỏi này, nếu không bị bại não mười năm thì không thể nào đặt ra được.
Dư Bắc thầm chửi cái l*n má trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười.
"Lúc quay phim công việc lu bù quá nên tôi muốn bắt chước người ta hút thuốc cho ngầu, còn chưa kịp biết cách hút đã bị giới truyền thông vạch trần. Bị công ty trách phạt, xã hội phê bình, tôi ý thức được lỗi lầm của mình rồi. Miếng ngon nhớ lâu, đòn đau nhớ đời, sau này tôi nhất định sẽ tích cực vươn lên, nỗ lực học tập để không phụ sự kỳ vọng của người hâm mộ, xứng đáng với công ơn nuôi dạy, rèn giũa của xã hội và tổ quốc..."
"Thôi được rồi."
Khâu Ba ngắt lời cậu.
Nếu không bị chặn họng, sám hối mấy ngàn chữ cũng chẳng thành vấn đề.
E rằng gã không biết bài nghị luận môn Văn và môn Tư tưởng hồi thi đại học mình đạt điểm tuyệt đối.
Nếu không thì mình múa phím thế nào được?
"Đây coi như là lần đầu cậu công khai làm rõ chuyện này nhỉ?" Khâu Ba đổi chủ đề. "Ban nãy cậu bảo không yêu đương gì, vậy những tin đồn trên mạng... là thật hay giả?"
Bình tĩnh, đừng cãi nhau với bọn ngu.
Ngay cả các diễn viên khác trong đoàn cũng nhấp nhổm không yên rồi, chỉ mỗi Lữ Hâm là hả hê.
Dư Bắc vô thức nhìn xuống khán đài.
Cố Diệc Minh nói anh ấy sẽ ngồi bên dưới xem, nhưng liếc qua lại chẳng thấy đâu.
Thôi, anh ấy có mặt thì sao chứ?
"Tôi..." Dư Bắc cân nhắc cách diễn đạt. "Tôi và sếp tôi rất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1061003/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.