Dư Bắc nghe mà bật cười.
Cố Diệc Minh có thứ mang tên là tình yêu hả?!
Đâu thể nào.
Với EQ của Cố Diệc Minh, dù là một cô nàng bánh bèo dễ thương cũng bị anh ấy ép trở thành đàn ông, ôm vai bá cổ gọi nhau là chiến hữu.
Điều đẹp đẽ như tình yêu, mình đây còn chẳng có, Cố Diệc Minh tuổi gì mà đòi?
"Dư Bắc, tôi biết anh đang nghe. Tôi từng nói với anh rồi, tôi về Trung Quốc vì anh Diệc Minh, không gì ngăn cản nổi quyết tâm của tôi đâu. Anh chẳng qua chỉ quen biết anh Diệc Minh vài năm, còn tôi thì từ lúc bắt đầu ghi nhớ mọi việc, anh ấy đã tồn tại trong cuộc sống tôi rồi. Tôi mới nên là nam chính của đời anh ấy."
"Ặc..." Dư Bắc gãi đầu gãi tai. "Cậu nói những chuyện này với tôi làm gì? Muốn tỏ tình thì đi mà bảo anh ấy."
"Tôi có ý tốt khuyên anh lần cuối, người thắng chắc chắn là tôi. Tốt nhất anh hãy chủ động bỏ cuộc, nếu không tôi sẽ sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn. Dư Bắc, đừng trách tôi không nhắc nhở anh."
Bây giờ Dư Bắc thấy Lâm Bối Nhi và Cố Diệc Minh đúng là bạn từ hồi nhỏ thật, toàn có cái kiểu cố chấp, khăng khăng làm theo ý mình.
Chẳng hiểu đầu óc chứa gì nữa.
Chưa bao giờ bị xã hội dạy dỗ đây mà.
"Lâm Bối Nhi, tôi thấy cậu nên nhìn xa trông rộng hơn. Dù cậu tống tôi sang châu Phi cũng vô ích, trước hết phải khiến Cố Diệc Minh thích cậu đã..."
Có tình địch nào dịu dàng như mình không?
Mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060999/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.