"AAAAA!!!"
Tình yêu thì quý thật.
Nhưng mạng sống đáng giá hơn mà!
Cố Diệc Minh không hiểu điều này, lẽ nào Dư Bắc cũng không hiểu?
Dư Bắc siết chặt dây an toàn, hét toáng lên.
Cậu chỉ thấy đèn đường lùi về phía sau một cách chóng mặt.
"CỐ... CỐ DIỆC MINH! MAU DỪNG LẠI!"
"Không dừng."
"CHẬM THÔI! ĐỒ KHỐN!"
"Không được."
"EM KHÔNG CHỊU NỔI NỮA! AAA! EM SẮP CHẾT RỒI!!!"
"Em đừng rên dâm đãng thế, người ngoài nghe thấy không hay đâu."
"VẬY ANH CHẬM THÔI! SAO EM KÌM NÉN ĐƯỢC?"
Xe của gã tài xế điêu luyện Cố Diệc Minh phi như tên lửa. Nhìn thấy cuối đường là biển, Dư Bắc sợ đến nỗi hồn lìa khỏi xác.
"Vài giây cuối cùng, em có đồng ý không?" Cố Diệc Minh gặng hỏi.
"ĐỒNG Ý CÁI GÌ?"
"Quay về với anh."
"VỀ! VỀ! EM VỀ, OK?"
"Được." Cố Diệc Minh cười, sau đó kinh ngạc thốt lên: "Ối, không phanh được."
Dư Bắc bàng hoàng.
"MOÁ, XE MỚI MÀ?!"
"Chắc không đạt tiêu chuẩn rồi."
Con mẹ anh...
"ANH ĐẠP PHANH ĐI, ĐỪNG NHẤN GA!!!... CON MẸ NÓ, ANH MUỐN CHẾT CŨNG ĐỪNG KÉO EM THEO! EM VẪN MUỐN SỐNG! EM CÒN CHƯA CÓ BẠN TRAI ĐÀNG HOÀNG! AAA! MẸ ƠI! MẸ ƠI, CỨU CON VỚI! A, THÔI MẸ KHÔNG CẦN CỨU CON NỮA! NHẶT XÁC GIÙM CON!"
Dư Bắc tê liệt trên ghế.
Xe lao thẳng về phía cuối con đường.
Chờ tới bình minh ngày mai, hãy gửi ảnh chụp trộm tôi nhảy xuống biển cho tôi được không?
(*Câu hát trong bài Bình Minh Kế Tiếp của Quách Tịnh, cụm từ gốc là "ảnh chụp tôi ngắm biển")
Dư Bắc đã có thể tưởng tượng ra rồi.
Sáng sớm ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060993/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.