Bố?
Haiz, thật sự không cần lễ phép thế đâu.
Lúc nọ kia gọi vậy là được rồi.
Bình thường gọi nghe ngượng lắm.
"Bố vừa nói chuyện với cậu nhóc này một lát."
Chú lên tiếng trả lời trước, nở nụ cười hoà nhã.
"Hai người quen nhau ạ?"
Cố Diệc Minh hơi bất ngờ.
"Mới quen thôi, là một đứa trẻ ngoan ngoãn."
Cố Diệc Minh nhíu mày, nói: "Ngoan chỗ nào? Dạo này toàn sinh sự với con."
"Con khó tính quá." Chú răn dạy. "Thằng bé đi theo con cũng chẳng dễ dàng gì, mắc chút lỗi nhỏ thì con phải bao dung. Đàn ông cần rộng lượng, đừng học thói độc đoán của đám chủ nghĩa tư bản. Đại trượng phu trước hết phải là trượng phu*..."
(*Trượng phu vừa dùng để chỉ người đàn ông có khí phách, vừa mang nghĩa chỉ người chồng)
Cố Diệc Minh càng nhíu mày tợn.
"Ai nói gì với bố đúng không?..."
"Đâu có, đi ăn thôi. Nhóc con, đi, cùng ăn cơm."
Chú vỗ vai Dư Bắc, sau đó bước ở phía trước với Cố Diệc Minh.
Dư Bắc vẫn chưa hiểu gì, đầu óc nhảy số chậm.
Bố???!!!
Dư Bắc nghiêng đầu nhìn chú rồi lại nhìn Cố Diệc Minh.
Wow, mẹ nó, giống thế.
À không. Bố nó, giống thế.
Bảo sao to ngang ngửa nhau.
Chốt tồ mát tề*...
(*Chotto matte = Đợi đã)
Một tia sét xẹt qua não, Dư Bắc suýt tè ra quần.
Vậy là ban nãy...
Mình quàng vai bá cổ, gọi bố người yêu cũ là anh...
Mình chửi cả bố người yêu cũ lẫn con trai ông ấy là đồ chủ nghĩa tư bản...
Mình cùng hút thuốc với bố người yêu cũ, miệng kề miệng...
Moá, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060991/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.