"Giờ hai đứa mới về à? Biểu diễn xong ảo thuật rồi!"
Cửa vừa mở ra, Dư Hương Liên đã nói lia lịa.
"Sao? Bị cảm thôi mà đi lâu vậy là nặng lắm hả? Giờ con thấy thế nào? Không sốt đấy chứ?"
"Không sao mẹ ạ, em ấy tiêm ở bệnh viện, nhiệt độ cơ thể giảm rồi."
Cố Diệc Minh trả lời thay Dư Bắc.
"Vậy thì được."
Dư Bắc ủ rũ bước về phòng, Cố Diệc Minh lén giữ cậu lại.
"Cả nhà mình xem chương trình đón giao thừa một lát."
Dư Bắc bị kéo ngồi xuống sofa.
Khâm phục Cố Diệc Minh thật.
Nhạc nào cũng nhảy.
Nói chuyện được cả với Dư Hương Liên.
Mình đã mất bình tĩnh van lơn như thế mà anh ta vẫn có thể thản nhiên ngồi xem tivi!
Chờ mình tuyệt giao với anh ta hả?
Dư Bắc càng đợi càng thấy chán nản.
Cậu cúi đầu nghịch điện thoại, nhận được vài tin chúc giao thừa bèn nhắn lại.
"Con buồn ngủ, đi ngủ trước đây ạ."
Dư Hương Liên không ngăn cậu, chắc bà nghĩ cậu mệt.
Dư Bắc nằm trong chăn.
Cảm thấy ngay cả cái chăn cũng chống đối mình.
Chẳng ấm tẹo nào, ngược lại còn lạnh ơi là lạnh.
Y hệt trái tim của mình ấy.
Cố Diệc Minh vẫn chưa vào phòng.
Chẳng buồn nói lấy một câu.
Đồ vô lương tâm.
Dù từ chối thì tốt xấu gì cũng phải an ủi tí chứ?
Trốn à?
Như thể sợ bị mình đè ra vậy.
Nực cười.
Coi Dư Bắc này là hạng người gì?
Mình đánh thắng nổi Cố Diệc Minh chắc?
Mười hai giờ, Hạ Nhất Phàm và Tần Phong gửi tin nhắn tới gần như cùng lúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060955/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.