Dư Bắc nghe mà ngu người.
Mẹ... Mẹ ai cơ?
Đâu phải mẹ anh, xưng hô thân mật như gì ấy.
Em chẳng muốn gọi anh là anh trai đâu.
Sặc mùi loạn luân.
"Gọi điện thoại làm gì?"
"Lần đầu tiên gặp mẹ, tới nhà cần thông báo trước cho phải phép. Em không hiểu à?"
Một thằng đàn ông đến nhà một thằng đàn ông khác ăn Tết thì còn ra thể thống gì?
Nghe có vẻ sẽ bị đánh giá tiêu cực.
"Không! Anh làm trò gì vậy? Sao đòi tới nhà em?"
"Em sợ cái gì?"
Cố Diệc Minh không hiểu nỗi khó xử của cậu.
"Sao? Anh xấu xí quá à? Đưa anh về nhà khiến em mất mặt?"
"Em nào dám chê anh xấu..."
Dư Bắc suy tính trong đầu.
Nếu là hồi trước, rủ bạn nam học cùng về thì chẳng ngại gì.
Nhưng giờ tình hình có chút thay đổi nhỏ.
Nếu để mẹ mình phát hiện ra, mình lại chẳng bị đánh gãy chân ư?
Bà ấy không nỡ động vào Cố Diệc Minh.
"Tại nhà em nghèo thật, rộng mỗi một trăm mét vuông thôi, mẹ em còn nuôi chó, không chứa nổi nhiều người vậy đâu. Tết nhất sao bắt anh ở khách sạn được? À, quê em hẻo lánh, ngay cả khách sạn cũng không có, chỉ có nhà nghỉ nhỏ thôi."
"Chúng ta thân nhau thế mà em coi anh là người ngoài hả?" Cố Diệc Minh nghe xong, hậm hực nói. "Em nghĩ anh sẽ chê nhà em chật?"
Dư Bắc hơi cảm động.
Ít nhất Cố Diệc Minh và Uông Gia Thuỵ đều giống nhau ở điểm không ham tiền của mình.
Chỉ đơn giản là yêu mình thôi.
"Chủ yếu vì... Nhà em nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060940/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.