Xin chú ý một chút.
Không phải tôi sợ Cố Diệc Minh.
Là Cố Diệc Minh cấm tôi chơi với Uông Gia Thuỵ.
"Đừng cắt bánh vội! Còn chưa hát chúc mừng sinh nhật mà!" Tiêu Thành hô.
Tên này thích làm ầm ĩ lắm.
"Ừ đúng, suýt thì quên mất!"
Uông Gia Thuỵ khởi xướng, mọi người cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật.
"Happy birthday to you~ Happy birthday to you..."
Đúng là nghệ sĩ có khác.
Hát bài chúc mừng sinh nhật mà cũng chia bè rất chuyên nghiệp.
Hay quá.
Như đang tụng Chú Đại Bi siêu độ giúp mình đi thanh thản...
Không đúng.
Hôm nay là sinh nhật mình.
Mình sợ đếch gì Cố Diệc Minh.
Hát! Cứ hát to lên! Hát cmn ba lần luôn!
Uông Gia Thuỵ đội cho Dư Bắc một chiếc vương miện sinh nhật, sau đó mọi người vỗ tay, Dư Bắc chuẩn bị cắt bánh.
"Để tôi giúp em."
Uông Gia Thuỵ như sợ Dư Bắc không cầm chắc dao, nắm lấy tay cậu.
Tay Dư Bắc run rẩy.
Kỹ thuật thả thính của Uông Gia Thuỵ đỉnh thật sự!
Mới gặp vài lần thôi mà đã muốn cầm tay mình á?
Lần sau gặp chắc hôn luôn?
"Ặc, không cần đâu tổng giám đốc Uông."
Bánh bự thế này sao cắt lệch được.
"Không sao. Nào."
Uông Gia Thuỵ có vẻ như cố ý, dùng sức kéo tay Dư Bắc cắt vào giữa, cuối cùng cắt ra miếng to bằng một phần ba cái bánh.
Gã này nhiều chiêu tán tỉnh.
Mỗi tội mắt không tinh lắm.
Xem Cố Diệc Minh người ta hàng khủng như nào kìa, bắn bách phát bách trúng.
Ế? Cố Diệc Minh đâu?
Dư Bắc quay đầu lại, chẳng nhìn thấy anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060931/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.