“Em nằm xa anh thế để làm gì? Anh ăn em chắc?”
Dư Bắc liếc thấy Cố Diệc Minh đang chống đầu nhìn mình.
Ăn kiểu nào?
Là kiểu em nghĩ hả?
“Em không thèm…”
Trái tim Dư Bắc rất đỗi kiên định.
Song cái miệng có lý lẽ riêng của nó, lời thốt ra như thể đang bảo “Nhào vô, chiếm lấy em đi!”.
Cố Diệc Minh rõ ràng cũng đã phát hiện: “Chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh à?”
“Đâu có.”
Nếu anh quất được thì tự em bò lên, chẳng hề gì.
Nhưng anh không được.
“Út Cưng, em thay đổi rồi, em thay đổi thật rồi.” Cố Diệc Minh nhấn mạnh.
Dư Bắc phải thừa nhận điều đó.
Bảy, tám năm trời ròng rã, Dư Bắc sắp nhịn thành thẳng luôn đây này.
“Trước kia em chưa bao giờ làm mình làm mẩy.” Cố Diệc Minh ấm ức. “Hồi đi học, em toàn chui lên giường anh, đòi ngủ cùng anh.”
Cố Diệc Minh bị quạt trần rơi vào đầu à?
Mình làm chuyện vô liêm sỉ ấy khi nào?
Ờm, thì từng… một lần?
Mỗi ngày một lần?
Thôi, quên rồi.
“Là vì ký túc xá không có điều hoà, mùa đông trống huơ trống hoác, gió lùa lạnh chết đi được.”
Dư Bắc chỗ nào không mạnh chứ mồm thì phải mạnh.
“Vậy mùa hè? Em cũng trèo lên giường anh còn gì?” Cố Diệc Minh gặng hỏi.
Dư Bắc xì một tiếng: “Mùa hè nóng, hai người ngủ mát hơn.”
“???”
Cố Diệc Minh nghệt ra: “Em nghĩ anh tự thay đổi nhiệt độ, nóng lạnh đều ok hả?”
Có điều chỉnh nóng lạnh được không, em chẳng biết.
Nhưng biến lớn biến nhỏ thì không thành vấn đề.
Như quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060908/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.