Song sau này chuyện cần làm vẫn phải làm.
Nếu không anh ấy sẽ chẳng coi mình ra gì.
Giả vờ tí cho khoẻ.
Cần chăm chỉ học hỏi người khác cách quản lý chồng.
Nhưng không ai dạy mình cả.
Buồn muốn chết.
“Cố Diệc Minh, anh cắt mất tóc rồi, phải làm thế nào bây giờ?”
“Có hề hấn gì? Nhìn không đẹp à?”
Cố Diệc Minh liếc gương chiếu hậu, nới lỏng cà vạt.
Ôi động tác quyến rũ xỉu này…
Đẹp trai đi thẳng vào lòng Dư Bắc luôn.
Cố Diệc Minh vốn là một gã trai thẳng đàng hoàng, lịch lãm, giờ lại có thêm nét ngang tàng, không cười thì ngầu, cười lên trông như kiểu muốn giở trò xấu xa với người ta.
Dư Bắc phải quản lý chặt đôi chân mình, không thể để nó dễ dàng dạng ra.
“Sao em không nói gì? Xấu thế cơ á?” Cố Diệc Minh hỏi.
“Nom y như con rùa ấy. Hahaha! Nhìn là muốn sờ.”
“Đây, sờ đê!”
Sờ thì sờ.
Dư Bắc vươn tay xoa cái đầu đinh của anh. Thú vị thật, còn hơi gai gai.
Có câu không nên vuốt râu hùm, chắc chẳng ai dám sờ đầu Cố Diệc Minh đâu nhỉ?
Mình không những sờ mà còn xoa luôn.
Dư Bắc đắc ý, bỗng dưng muốn hát, bèn ngâm nga vài câu.
“Ngẩng đầu lên bấy-bê, để em sờ cái đầu rùa của anh…”
Má ơi, lỡ mồm hát ra tiếng lòng rồi.
Dư Bắc đột nhiên lúng túng.
Con người tôi cái gì cũng tốt, mỗi tội hay ngượng.
Cố Diệc Minh ngoảnh sang nhìn cậu, Dư Bắc cảm thấy ánh mắt anh quá đỗi cháy bỏng, vội vàng rụt tay về, cúi đầu nghịch ngón tay.
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060901/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.