Lâm Thu Úc lên lớp xong, lấy điện thoại ra do dự, vẫn không gọi điện cho Cố Quy Đồng. Gần đây anh Quy Đồng đang vội, cậu vẫn nên đi nhờ xe về thì tốt hơn.
“Thu Úc.”
Một chiếc xe dừng lại trước mặt Lâm Thu Úc, chặn đường đi của cậu, cửa kính chậm rãi kéo xuống, lộ ra nửa khuôn mặt.
“Đàn anh?” Lâm Thu Úc kinh ngạc nói ra miệng.
“Đi đâu? Anh đưa em đi.” Triệu Kình Túc ý bảo cậu lên xe.
“Không cần, em chính mình đi nhờ xe là được rồi ạ.”
Triệu Kình Túc dứt khoát tắt máy, xuống xe mở cửa sau, “Vào đi, anh còn có thể ăn em sao?”
Lâm Thu Úc thấy không lay chuyển được y, chỉ có thể ngồi lên xe.
https://decudammyhay.com/
Triệu Kình Túc bình thường cũng không ở trường học, nghiên cứu sinh sắp tốt nghiệp, công việc đã định sẵn. Vừa rồi y tới trường làm thủ tục, vừa lúc nhìn thấy Lâm Thu Úc mặc quần áo kín mít đang đợi xe, thì dừng lại.
“Anh em không tới đón sao?” Triệu Kình Túc cố ý nói.
Lâm Thu Úc đương nhiên biết Triệu Kình Túc ám chỉ Cố Quy Đồng, nhưng cậu không thích nghe người khác nói bọn họ như là anh em.
“Anh ấy không phải anh ruôt.” Lâm Thu Úc giải thích.
Triệu Kình Túc liếc mắt không rõ ý vị nhìn cậu qua gương chiếu hậu, cũng không trêu chọc, cười nói: “Ngày thường thấy em lạnh lùng, quả nhiên vẫn để ý người khác hả?”
Lâm Thu Úc hừ một tiếng, nói: “Quan hệ với người tốt không giống nhau.” Ai bảo y muốn chia tay với cậu, chia tay còn muốn cậu tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-khong-thuc-tinh-nam-nhan-cua-cau-se-bo-chay/353603/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.