Ngồi trong phòng làm việc của mình, thu dọn cẩn thận các ca bệnh ngày hôm nay. Bạch Ngọc Đường mới có thời gian chìm đắm trong suy tư. Hôm nay bệnh nhân mới được tiếp nhận kia thật sự rất kỳ lạ. Ngoại trừ không rõ nguyên nhân hôn mê, tâm tình mình không hiểu sao cũng bị cậu ta kiềm chế. Nhìn cậu nằm trên giường bất lực, trái tim mình giống như bị thứ gì đó bóp nghẹt; nghe thấy cô gái kia gọi cậu là “chồng”, mình lại buồn bực không cách nào trút ra được; mà nhìn thấy tên cậu, trong đầu mình lại như có một thứ ánh sáng thần kỳ lóe lên, có chút mong chờ, còn có chút cô đơn~
Cái người không quen biết ấy, vì sao lại đem đến cho mình thật nhiều nghi hoặc? Người tên “Triển Chiêu” ấy, vì sao lại khiến cho mình lo lắng thế này?
Mấy lần gõ cửa “Cốc cốc” vang lên kéo tâm tư Bạch Ngọc Đường trở về. Ngoài cửa là thư ký của mình.
“Bác sĩ Bạch, viện trưởng mời anh đến phòng làm việc của ông ấy.”
“Được, tôi lập tức đi ngay.” Bạch Ngọc Đường đứng lên, nhìn quanh phòng làm việc của mình một lúc, tựa như không chừa một ngóc ngách nào. Sau đó, xoay người lại cầm lấy chiếc âu phục màu trắng nhàn nhã khoác lên trên ghế dựa, vừa mặc vừa đi ra khỏi phòng.
—————————————————
Phòng làm việc rộng lớn của viện trưởng hôm nay xem ra có hơi chật chội, ngoài viện trưởng ra, còn có vị Triển thái thái kia, cô đã thay bộ váy cưới lộng lẫy kia ra, mặc một chiếc đầm xanh nhạt tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gia-kha-truy/2033693/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.