Bệnh viện Chiêu Hoa tầng cao nhất bệnh khu VIP.
Lý Nguyên Hạo ngồi bên giường bệnh ngắm nhìn người đang nằm trên giường, lẽ nào cậu lại yêu em gái của chính mình vậy sao? Vì mình xuất hiện ở hôn lễ, lại ngất đi. Hơn nữa có người nói, các chỉ số cơ thể đều ở tình trạng bình thường, vẫn chưa hề tỉnh lại. Vốn dĩ muốn buông xuôi tình cảm này, dù sao người nhà bên kia cũng phản đối mãnh liệt, còn hận mình thấu xương. Vậy mà vừa nghe được tin kết hôn, bản thân mình vẫn không thể khống chế được xung động trở về.
Thế là, hắn leo lên máy bay riêng lao vào giáo đường khi đôi tân nhân đang tuyên thệ, nhìn bóng người đứng trước mục sư, người mình nhớ thương biết nhường nào, vậy mà bây giờ lại phải thuộc về một người khác, Lý Nguyên Hạo không khỏi đỏ rực hai mắt, hét to: “Em —– dĩ nhiên phụ tôi?”
——————————————————————
Vào khoảnh khắc ấy khi cánh cửa giáo đường bị mở toang, Triển Chiêu xoay người lại, nhìn thấy một bóng người bao phủ bởi ánh mặt trời, ánh sáng chói lòa bao trùm lấy người kia, chỉ thấy được một bóng hình cao lớn kiên cường. Trong nháy mắt đó chợt thấy, cảnh tượng này dường như đã từng gặp ở đâu đó, vừa không chân thực mà vừa như khắc sâu vào tận đáy lòng. Bóng người kia chậm rãi đi về phía mình, hét lớn một tiếng: “Em —– dĩ nhiên phụ tôi?”
Câu nói này lại như một lời ma chú vọt tới khiến Triển Chiêu ù tai hoa mắt, còn chưa thấy rõ người tới là ai, Triển Chiêu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gia-kha-truy/2033674/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.