Ở bên trong nhà hàng Thẩm Quân lạnh nhạt nhìn cô gái đối diện: "Tôi tới đây ăn hình như đâu có mời cô."
Hứa Giai ngồi đối diện nghe vậy thì gương mặt đỏ lên vì xấu hổ, cô cười nói: "Thẩm Quân, anh vẫn như ngày nào, vẫn lạnh lùng như thế."
Đồ ăn được nhân viên phục vụ bưng lên anh cũng chẳng quan tâm lời cô nói: "Nếu cô Hứa đây tới đây chỉ để nói những câu này thì cô có thể về. Tôi còn dùng bữa."
Gương mặt của cô cứng đờ nhìn người đàn ông trước mắt, một lát sau mới nói: "Tôi là vị hôn thê của anh, chúng ta nên nói chút về chuyện hôn lễ."
Anh lúc này mới ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cô, lạnh nhạt nói: "Nhưng tôi không chấp nhận mối hôn sự này cho nên cô không phải là vị hôn thê của tôi."
Hứa Giai tức giận: "Thẩm Quân anh nói vậy là có ý gì?"
"Tai cô không tốt sao?"
Hôm nay Lưu Nguyệt tan làm sớm nên chạy tới kho hàng nhận đồ rồi đem đi giao. Lúc dừng đèn đỏ cô lơ đãng nhìn nhà hàng đối diện thấy Thầm Quân và một cô gái ngồi bên trong, hai người đang nói chuyện gì đó. Nhìn thấy anh cô mới nhớ ra hai người một tuần nay chưa gặp nhau. Ai nói anh là người độc thân chứ, bây giờ cô thấy anh chắc chắn có bạn gái rồi nên mới tỏ ra lạnh lùng với các cô gái khác. Đèn chuyển xanh, cô cũng không nghĩ nhiều nữa vội vàng chạy đi giao hàng.
Hôm sau ở trong phòng bộ phận thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gan-ben-nhau/2946088/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.